Hai gò má Sở Thần An đỏ ửng, cậu vừa
trừng mắt nhìn Tần Quyết đã bị hắn ôm chặt lấy, hôn môi nồng nhiệt.
Có lẽ ban ngày bị giày vò quá tàn nhẫn
nên vừa nhắm mắt lại cậu đã cảm thấy buồn ngủ.
Tần Quyết hôn vành tai, má, cổ cậu… Hắn
dùng cách dịu dàng lại ngang ngược để bày tỏ tình yêu hoang tưởng của mình.
Sở Thần An nửa mê man, luôn cảm thấy
hôm nay Tần Quyết rất kỳ quái. Cậu không nhìn thấu được ánh mắt sâu thẳm của
Tần Quyết, cũng không hiểu được sự bình tĩnh đến kỳ lạ của hắn.
Tư thế họ ôm nhau giống một cặp đôi yêu
nhau từ rất lâu, mười ngón tay đan chặt nhau, ngủ cùng một gối.
Thật sự đúng là rất lâu. Nhưng chỉ là
Tần Quyết của hiện tại không biết mà thôi.
Sở Thần An cọ gối đầu, mơ mơ màng màng
nghĩ.
Trước khi vào giấc mơ, Tần Quyết cắn
vành tai cậu, nhẹ giọng dỗ dành: "Sinh cho anh một đứa con đi! Mùa đông
mang thai thì sang năm có thể đưa con đi ngắm tuyết chung. Không phải em thích
chơi tuyết sao? Sinh một cục thịt nhỏ để con chơi với em."
Sở Thần An mơ màng, trong lòng thầm
nghĩ sao Tần Quyết biết mình thích chơi tuyết?...
Cậu hoàn toàn ngủ thiếp đi.
Tần Quyết vuốt ve nhẹ nhàng khuôn mặt
yên tĩnh của cậu, cứ như vậy nhìn hồi lâu.
………..
Sở Thần An nằm sấp trước cửa sổ thủy
tinh bên ngoài sân thượng, nhìn Tần Quyết đang cuốc cho cậu một vườn hoa.
Trong biệt thự có không ít người hầu
nhưng Tần Quyết vẫn đích thân làm. Bởi vì buổi sáng Sở Thần An ngáy ngủ thì
thầm nói muốn trồng hoa.
Dưới ánh mặt trời màu vàng chói mắt, Sở
Thần An nhìn bóng lưng cao gầy rộng lớn của Tần Quyết. Hắn cảm nhận được ánh
mắt của Sở Thần An thì xoay người cười với cậu.
Nụ cười anh tuấn mà dịu dàng làm lung
lay đôi mắt Sở Thần An. Cậu tìm kiếm ánh mắt của Tần Quyết nhưng lại né tránh
theo bản năng.
Tim cậu đập thình thịch.
Tần Quyết đứng ở dưới ngửa đầu nhìn
thẳng về phía cậu.
Dưới ánh sáng chiếu rọi, Sở Thần An
chợt hiểu được cái gì gọi là liếc mắt một cái đã mười nghìn năm.
Nhưng cậu phải bí mật rời đi một thời
gian. Vì chỉ có cách này cậu mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể sống
sót, họ mới có thể ở bên nhau một cách trọn vẹn.
Sở Thần An không biết mình vì phó bản
trò chơi mà hao phí bao nhiêu năm. Cậu chỉ biết rõ bất kể là cậu ở phó bản trò
chơi nào thì tên biến thái cố chấp này đều sẽ tìm được cậu.
Họ đã yêu nhau rất lâu rồi.
Nghĩ như vậy, coi như nhiệm vụ cuối
cùng không hoàn thành nhưng hình như cũng không thiệt thòi.
Sở Thần An đưa tay chỉ vào bụi hoa ở
một hướng khác, lần đầu tiên đưa ra yêu cầu với Tần Quyết: "Em muốn đóa
hoa kia."
Đó là một đóa hồng xanh.
Tần Quyết đứng dưới hoàn hồn, nụ cười u
ám lại trở nên rạng rỡ, híp mắt nhìn cậu. Tần Quyết dùng khẩu hình miệng trả
lời cậu: "Được."
Muốn bao nhiêu cũng được.
......
Trước bàn Sở Thần An có thêm hoa hồng
giống như cây kiểng. Tất cả đều là do Tần Quyết tự tay hái cho cậu, cả phòng
đều tràn ngập hương hoa hồng.
Khi cậu thẫn thờ chạm vào cánh hoa thì
bảng điều khiển hệ thống phát thông báo.
【Đinh!】
【001 nhắc nhở ngài rằng giá trị năng lượng cơ thể của ngài chỉ còn lại 3%.
Ngài sẽ thay cơ thể sau 20 phút, xin vui lòng chuẩn bị cho...】
Sở Thần An đứng bật dậy, bối rối đi tới
lui hai bước rồi đi về phía phòng sách của Tần Quyết.
Sở Thần An muốn nhìn Tần Quyết một cái.
Chỉ là cậu lén rời đi vài ngày nhưng
Tần Quyết không biết. Có lẽ Tần Quyết sẽ cho rằng cậu mãi mãi không quay về
nữa, giống như lần trước.
Lần trước cậu bất ngờ qua đời khiến Tần
Q ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.