Lý Hà Nghiên đặt lon bia trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn:
"Sao?"
Uông Dương: "Cậu biết mà, Ngụy Dư sẽ không đợi cậu quá
lâu."
Lý Hà Nghiên khép hờ hai mắt: "Cho nên, cậu muốn đuổi
theo cô ấy à?"
Vẻ mặt Uông Dương khó xử, vuốt vuốt mặt: "Cậu nhận ra
rồi à? Lúc cô ấy mới chuyển đến đây tôi đã thích cô ấy rồi, sau này nhận ra
không hợp lắm nên tôi đã từ bỏ từ lâu rồi. Bây giờ tôi không có suy nghĩ đó với
cô ấy."
Lý Hà Nghiên thờ ơ ừ một tiếng.
Uông Dương: "Hiện tại tôi không còn tình cảm với cô ấy,
nhưng có lẽ cũng có những nam sinh khác thích cô ấy, Ngụy Dư cũng không tồi.
Anh Nghiên, dì Kim đã đi hơn một năm rồi, cậu không nên sống như thế này. Cậu
không giống chúng tôi."
Lý Hà Nghiên khẽ chậc một tiếng, liếc mắt nhìn: "Cậu
cũng bị cô lây nhiễm?"
Uông Dương cười nói: "Bọn tôi đều vì tốt cho cậu."
Lý Hà Nghiên ném hộp thuốc lá cho Uông Dương, Uông Dương
nhận lấy, mở hộp ra: "Hai ngày nay có phải cậu chọc giận Ngụy Dư không, cô
ấy còn mắng cậu."
"Mắng cái gì?"
“Nói tính tình cậu như cẩu.” Uông Dương không che giấu, “Anh
Nghiên, khi nào cậu định đi thăm dì Kim?”
Lý Hà Nghiên ánh mắt mơ hồ, dừng một chút: "Hai ngày
nữa."
Uông Dương: "Vậy t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.