◎Anh nhận được ánh mặt trời sau cơn mưa◎
Ngày mà Tô Ý về nhà thì gặp phải Tô Mục An và Giang Cẩm Ý
vừa đi du lịch về.
Giang Cẩm Ý đeo kính râm, đôi môi hồng nhuận, bà mặc bộ
váy tươi tắn, làn váy bay theo từng bước chân yểu điệu của bà và bên cạnh bà là
Tô Mục An đang kéo vali.
“Ồ, con cũng định đi du lịch à?” Giang Cẩm Ý tháo kính
xuống nghi ngờ nhìn Tô Ý một cái rồi ngạo kiều mà hừ một tiếng.
“Mẹ ơi, con về rồi nè.” Giọng nói của Tô Ý mềm mại, cô
không hiểu sao Giang Cẩm Ý lại không vui nên nhìn về phía Tô Mục An đang đứng
bên kia và cho là ba đã làm mẹ giận.
Ai ngờ Tô Mục An cũng chẳng thèm nhìn cô, lúc cô nhìn
sang thì ông cũng coi như không thấy gì mà hừ lạnh một tiếng.
Tô Ý: ?
Tô Ý: Chuyện gì đây? Chẳng lẽ là vì cô không mang bạn
trai về nhà sao? Nhưng Lâm Thanh Hứa cũng phải về nhà ăn Tết mà. À mà hình như
cô còn chưa nói với ba mẹ chuyện này.
Hai người vừa mới yêu nên còn nhiều điều chưa biết, sao
đó lại bận bù đầu làm việc nên đã quên nói với ba mẹ chuyện này.
Tô Ý cắn nhẹ môi định nói chuyện cô có bạn trai với ba
mẹ.
“Chồng à, chúng ta vào nhà thôi.” Giang Cẩm Ý đeo lại
kính rồi mở cửa đi vào nhà.
Nhưng khi quay đầu nhìn thấy đôi mắt đầy tủi thân của Tô
Ý thì Giang Cẩm Ý lại mềm lòng.
“Người siêng năng mau vào đi thôi.”
Lúc nói đến “Người siêng năng” thì Tô Ý cảm thấy giọng
nói của Giang Cẩm Ý có vài phần oán than.
Có vẻ cô đã đoán ra được chuyện gì đang xảy ra rồi.
Quả nhiên sau khi cô cất hành lý rồi đi ra khỏi phòng thì
thấy Giang Cẩm Ý đang nằm trên ghế sofa thở dài.
“Cuộc sống khổ cực của ba mẹ bị con cái bỏ rơi.”
“Con cái bận rộn để lại cho ba mẹ bóng ma và tổn thương
rất lớn.”
“Ông Tô này.” Giang Cẩm Ý thở dài như vô tình nhắc tới:
“Anh đoán xem sao fanpage lại cứ hiện lên mấy bài post này để em nhìn thấy
chứ?”
“Anh cũng chịu, gần đây anh cũng thấy mấy tin này.” Tô
Mục An cầm một c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.