“Cái gì?!” Cố Kiêu Dương kinh ngạc, cũng vô cùng áy náy,
“Thẩm Thanh, thật xin lỗi… Em không biết…”
“Đồ ngốc.”
Thẩm Thanh nắm lấy tay Cố Kiêu Dương, ngón tay xoa xoa mu
bàn tay hắn, “Hôm nay là ngày giỗ của ba anh, anh đưa em tới đây là vì muốn cho
ba nhìn thấy em.”
Còn một câu Thẩm Thanh chưa nói, cậu muốn nói với ba rằng,
mình đã tìm được người mình muốn bảo vệ cả đời, cậu cảm thấy hành động quan
trọng hơn lời nói.
“Gặp… Gặp ba anh sao?”
Cố Kiêu Dương vô thức trở nên căng thẳng, nếu ba Thẩm Thanh
biết cậu tìm được một người con trai như hắn, có khi nào ông ấy sẽ giận tới nỗi
nhảy ra khỏi mồ bóp chết hắn hay không?
Thẩm Thanh nhìn dáng vẻ Cố Kiêu Dương thì bật cười, không
cần đoán cũng biết hắn đang nghĩ cái gì.
“Kiêu Kiêu, đừng sợ, đừng căng thẳng khẩn trương như thế.”
Thẩm Thanh giơ tay sờ mặt Cố Kiêu Dương, nói: “Không phải đi
gặp mặt người lớn, mà hôm nay tôi chỉ muốn em ở bên tôi cả ngày thôi.”
Cố Kiêu Dương biết hôm nay chắc chắn Thẩm Thanh rất buồn,
hắn dụi mặt vào lòng bàn tay ấm áp của đối phương, dịu dàng nói: “Em đi cùng
anh, anh muốn đi đâu em cũng sẽ đi với anh.”
Xe chạy ra khỏi ngoại ô không bao lâu, đã tới nghĩa trang an
táng ba Thẩm Thanh.
Xuống xe, Thẩm Thanh dẫn Cố Kiêu Dương đi vào, rồi dừng lại
trước một bia mộ, Cố Kiêu Dương thấy chủ nhân ngôi mộ tên là Thẩm Vĩ Quân, liền
nghĩ đây là mộ ba Thẩm Thanh.
Thẩm Thanh đặt lễ lên bàn, thắp vài nén nhang đặt trước mộ
ba mình, không cần nghi thức phức tạp nào cả.
Cố Kiêu Dương: “Em có thể thắp ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.