Vào tháng 7 và tháng 8 ở New York,
trời nóng đến mức những con gà tây sẽ nhảy múa khi đứng trên mặt đất, đến ban
đêm thì không khí ẩm ướt lại oi bức, thỉnh thoảng có một chút gió hiu hiu mát
rượi.
Tuy rằng dọc đường đi không xa nhưng
sau khi đi về, Quan Tố Thư vẫn là mồ hôi đầm đìa.
Trở lại phòng, Quan Tố Thư dựa vào
cánh tay của Từ Chu Diễn mà bước vào phòng tắm, ngồi trên ghế trong phòng tắm.
Cô còn có chút ngượng ngùng nói: “Em đi thay quần áo trước...”
Từ Chu Diễn mỉm cười: “Được rồi, khi
nào xong thì gọi anh.”
Anh bước ra khỏi phòng tắm, đứng đợi
ngoài cửa.
Trên người Quan Tố Thư chỉ mặc một
chiếc áo bệnh viện màu xanh lá cây đơn giản, cô cúi đầu, chậm rãi cởi cúc áo
đầu tiên.
Khi cởi đến cúc áo thứ ba thì cô
ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, người bên ngoài dường như biết được sự do dự của
cô, với bóng người lắc lư và bước ra khỏi cửa..
Vài phút sau, một giọng nói phát ra
từ phòng tắm: “Được rồi.”
Từ Chu Diễn mở cửa phòng tắm, nhìn
thấy cô gái đang cúi đầu ngồi trên ghế, áo sơ mi đã cởi được một nửa, đầu cúi
xuống, vai và cánh tay trong suốt như pha lê.
Anh cầm chai thuốc rửa vết thương
trong tay, chậm rãi hít một hơi rồi sau đó xoay người đóng cửa lại.
Anh lấy một chậu nước ấm rồi nhúng
ướt khăn tắm, nửa quỳ xuống trước mặt cô, dùng khăn vắt qua vai lau qua cổ cô,
nh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.