Tài xế dừng xe lại, hình như còn lo
lắng hơn cả Quan Tố Thư, anh ta lau mồ hôi nói: “Nhị tiểu thư, tôi xuống xe xem
thử tình hình thế nào.”
“Đừng!” Quan Tố Thư đối với vụ nổ
vừa rồi vẫn còn có chút sợ hãi, cô nói: “Đừng nhúc nhích, chờ một chút.”
“Có lẽ nhà máy đang bị dỡ bỏ, Nhị
tiểu thư, nếu không chúng ta vẫn còn...”
Anh ta còn chưa nói hết câu thì
trước mặt lại vang lên một tiếng động lớn, đá bay tới văng lên kính xe, phía
trên kính chắn gió lập tức xuất hiện một vết nứt ở chính giữa.
Quan Tố Thư sợ hãi run lên, cô bịt
tai nói: “Con đường này không đi được nữa, chúng ta trở về đi.”
Tài xế lập tức vào số muốn lùi lại,
bánh xe lăn trên mặt đất lộn xộn kêu cót két, nghe thấy thanh âm này, tài xế
cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức dừng lại nói: “Nhị tiểu thư, xe không lùi
lại được, nó sắp nổ tung rồi.”
Lúc này có hoảng loạn cũng vô dụng,
tài xế chỉ biết lấy cô làm chỗ dựa, trái tim Quan Tố Thư bắt đầu đập liên hồi
trong lồng ngực.
Trong lúc tiến thoái lưỡng nan, Quan
Tố Thư đã nghĩ đến Quan Trình Dục đầu tiên, cô lập tức gọi điện cho anh ấy
nhưng không ai trả lời.
Trước khi bụi bay tan hết, cô lấy
điện thoại di động ra chụp một bức ảnh cảnh bụi bặm và đống đổ nát bên ngoài
cửa sổ để gửi cho Từ Chu Diễn rồi sau đó gọi lại cho Quan Trình Dục.
Quan Tố Thư từ bỏ sau khi gọi hai
cuộc điện thoại đều không liên lạc được, cô cố nén nỗi đau trong lòng rồi hỏi:
“Con đường phía sau có thể đi qua được không?”
Tài xế vẫn là quyết định đi xuống
xe: “Tôi đi xuống xem thế nào.”
Quan Tố Thư tháo dây an toàn muốn
xuống xe nhưng tài xế nói: “Nhị tiểu thư, đừng xuống, bên ngoài là một khung
cảnh xám xịt!”
Anh ta bịt chặt khẩu trang, xuống xe
đi ra phía sau kiểm tra, giây tiếp theo liền có ánh sáng lóe lên, phản ứng đầu
tiên của Quan Tố Thư không phải trốn mà là hướng ra bên ngoài hô lên: “Ngồi
xuống!”
Tro bụi dày đặc lại cuốn vào, đá bay
giống như một trận mưa đá lớn, làm rung chuyển cả con đường, ngay cả thân xe
cũng rung lên, tiếng lạch cạch ngoài xe vọng vào trong xe, những tiếng “bang,
bang, bang” liên tục vang lên, cô bịt tai và hét lên.
“Cậu Từ, với tình hình như thế này,
không phải chúng ta có thể dỡ bỏ hay không, mà chúng ta nhất định phải dỡ bỏ.
Bây giờ hợp đồng đã được ký kết, trong tuần này chúng ta sẽ phải phá dỡ sạch
sẽ, lấy trứng chọi đã. Hơn nữa, ngay cả Tấn An cũng đã dỡ bỏ rồi, chúng ta còn
có thể làm được gì nữa?”
Xa xa lại truyền đến một trận âm
thanh ầm ầm, giống như giữa trời nắng mà có sấm sét, khiến cho tất cả mọi người
đều hướ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.