Cuộc nói chuyện giữa Ninh Huyền và Phán Tử ngày hôm đó, Ninh Hàn Tê hoàn toàn thu vào trong lòng, mặc dù Ninh Huyền đã cố gắng hết sức để kiềm chế vẻ mặt của mình, nhưng Ninh Hàn Tê biết rằng "Chú lớn" này chính là người bố khác của mình, không biết tại sao ông ấy lại chết, nhưng bố chắc chắn là đau khổ vì cái chết của ông ấy.
Tuy rằng hắn không biết năm đó đã xảy ra chuyện gì khiến bố mình phải chia lìa với người bố kia, nhưng hiện tại ông ấy đã chết, ông cái gì cũng không quan tâm, một người đã chết ông còn có thể quan tâm cái gì? Mọi ám ảnh không thể buông bỏ giờ phút này đều tan thành từng mảnh, không thể chắp nối lại, thứ duy nhất còn lại là nỗi nhớ nhung người ấy, và nỗi đau sau khi hoàn toàn mất đi người ấy.
Ninh Hàn Tê suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nói với Ninh Huyền: "bố, bố cũng muốn đi sao?"
Vẻ mặt Ninh Huyền ngẩn ra trong chốc lát, nghe Ninh Hàn Tê hỏi xong, ngẩng đầu lên nói: "A… Không, ta không có ý định rời khỏi Ninh gia thôn."
Tính ra thì đã gần hai mươi năm rồi Ninh Huyền không rời trấn Tấn Thủy, có thể nói từ năm đó từ Bắc Kinh trở về, ông cũng chưa từng ra ngoài lần nữa, ông một mực trung thành bảo vệ mảnh đất mà tổ tiên nhà họ Ninh đã để lại cho con cháu canh giữ. Dựa trên góc độ nào đó mà nói, ông cảm thấy ngay từ đầu mình không nên rời mảnh đất này đi, nếu không rời mảnh đất này, có lẽ ông đã tìm được một người đàn ông lương thiện thật thà cùng chung sống nhà nhã đến cuối đời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT