Tiêu Tồn Ngọc cũng không có quá nhiều đồng cảm với người
trong câu chuyện này. Nàng từng gặp vô số âm hồn, rất nhiều chuyện khó có thể
khiến lòng nàng dậy sóng.
“Nguyên nhân cái chết của Xuân Nhi sao?” An Kính Tùng lại
vực dậy mấy phần tinh thần.
Tiêu Tồn Ngọc cũng xem như hiểu rõ, lúc nãy An Kính Tùng
cũng không phải quá quan tâm đến nguyên nhân cái chết của Mao Xuân, chỉ là nói
được mấy lời dễ nghe mà thôi, bây giờ phản ứng lớn như vậy, đơn giản là cảm
thấy hắn ta hại Mao Xuân quá nhiều, cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp người
khác.
Nhưng nếu nguyên nhân cái chết của Mao Xuân có nội tình
khác, người đứng sau tất cả có lẽ cũng không phải hắn ta ta.
Tự tìm chút an ủi cho lòng mình.
Hơn nữa, lúc nói lời này, Tiêu Tồn Ngọc đang nhìn Khang
Hoa.
Khang Hoa bị nàng chằm chằm đến mức không được tự nhiên:
“Ta không biết các ngươi nghe nói nguyên nhân cái chết của Mao Xuân có vấn đề
từ đâu. Nàng là thê tử của ta, ta hiểu rõ hơn ai hết nàng chết như thế nào.”
“Nàng bất mãn với hôn sự, bình thường lúc nào cũng tự
nhốt mình trong phòng. Ta cũng không có cách nào khác. Lâu dần, cơ thể đương
nhiên sẽ suy nhược. Mấy năm nay, mỗi lần ta nhớ lại lúc đó đều cảm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.