Khương lão tướng quân rất bất đắc dĩ dạy bảo tôn tử.
"Ngay cả ta cũng không dám chắc chắn người nào trong
quân nghe lệnh Tiêu gia! Tiêu gia gia của ngươi năm đó là chưởng quản phía trên
ta, có thể được lưu danh sử sách. Lúc đầu ta cũng không chiếm được cái gì hời
đâu. Nếu ngươi thật sự phế người của Tiêu gia, sáng mai ta còn phải cầm theo
đầu của ngươi đi thỉnh tội đấy!"
"Còn nữa, đại bá của Tiêu Thất là ai? Năm sau có thể
lên làm Binh bộ Thượng thư rồi. Mặc dù không cầm binh nhưng bao nhiêu việc
trong quân đều được báo lên hắn. Nếu hắn ngáng chân ngươi, ngươi còn sống yên
ổn được sao?"
Binh bộ quản lý trưng binh, quân tịch, tuyển dụng võ quan
và truyền quân lệnh, võ tướng bọn họ dù sao cũng phải cho chút mặt mũi!
Nếu không sau này đến lúc ra chiến trường đánh giặc, bọn
họ liều mạng, Binh bộ Thượng thư lại làm khó dễ trước mặt hoàng đế, vậy không
phải sẽ thiệt thòi sao?
"Nếu Tiêu Thất làm gì sai chọc giận ngươi, ngươi
động tay một chút, đừng hại mạng người là được. Nhưng bản thân ngươi quá ngu
xuẩn, ngu xuẩn đến mức để hắn chạy khắp kinh thành, làm người ta thấy ngươi
mạnh hắn yếu! Hắn bị bắt nạt, về nhà khóc lóc, các thúc bá huynh đệ của Tiêu
gia có thể tha cho ngươi sao?" Lão tướng quân nó ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.