Tiêu Tồn Ngọc tràn đầy tự tin, không hề quan tâm Trình
lão gia tử có tức giận hay không.
Trình gia và Tiêu gia là thông gia, đại ca của nàng hôm
nay đã hơn hai mươi rồi, đợi Trình Hồng Tuệ lâu như vậy, trong mắt người ngoài,
Trình gia xem như có chút chậm trễ và mắc nợ Tiêu gia. Hôm nay trước mắt bao
người, nàng thay mặt đại ca đến thăm, kéo theo một xe lớn chất đầy lễ vật, nếu
nàng bị đuổi đi ra hoặc bị đánh, Trình Ngự sử sẽ rất khó ăn nói.
Tiêu Tồn Ngọc chính là nhìn mặt mũi của Trình Ngự sử.
"Ngươi cũng không cần phải uy hiếp lão phu. Lão phu
hôm nay không có việc gì, đích thân đưa ngươi về nhà, nói mấy câu với đại bá
ngươi, xem cơ thể ngươi có thể chịu được bao nhiêu gậy." Trình lão gia tử
căn bản không sợ một tiểu bối như nàng.
"Mấy người bảo thủ các ngươi đã nói không lại ta
còn lấy trưởng bối nhà ta ra ép người." Tiêu Tồn Ngọc hừ một tiếng: "Nhưng lời ta nói đều là thật. Ông cũng
nói người Tiêu gia ta đều rất giỏi, nhị ca ta giỏi y thuật, ta giỏi âm dương
bát quái cũng không được sao?"
"Hơn nữa tình huống của Trình Duệ..." Tiêu Tồn
Ngọc suy nghĩ một chút: "Gần đây hắn phải quỳ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.