Tiêu Tồn Ngọc càng nghe càng hăng hái.
Vị phu tử này giảng bài rất là thẳng
thắn, ngôn từ dễ hiểu, không có từ ngữ tối nghĩa khó hiểu, một số chỗ còn có
thể dùng tranh vẽ để giải thích, cho dù là những tên ăn chơi trác táng không
thích đọc sách cũng không đến mức buồn ngủ.
Thời gian cả tiết ước chừng khoảng một
canh giờ, lúc Tiêu Tồn Ngọc tới, đã nói đến nửa đoạn sau, rất nhanh nói đến một
ít câu thơ, từ đoạn có liên quan đến lúa gạo.
Đối với những bài viết về lúa gạo này,
phu tử cân nhắc và giải thích lại.
So với cuộc sống hàng ngày của dân
chúng trước mắt họ, những thứ được viết bởi những nhà văn này nhàm chán hơn
nhiều.
Học sinh phía dưới tuy rằng không ngủ,
nhưng cũng không chăm chú nghe giảng, hoặc là viết hoặc là vẽ, hoặc là hết nhìn
đông tới nhìn tây, tất cả đều vểnh tai lên, vô cùng hồi hộp chờ đợi tiếng
chuông tan học vang lên.
Cuối cùng…
"....”
Phu tử nhanh chóng thu dọn đồ đạc,
không quay đầu rời đi.
"Lão già này sao lại nói nhảm
nhiều như vậy? Chúng ta có cần biết trồng lúa không? Giơ tay mở miệng là có thể
ăn các loại cao lương mỹ v ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.