Xuyên qua đám đông trên phố, Dư
Huyễn Tình khó khăn lắm mới đến chợ.
Tuy nhiên cô đã bị sốc ngay khi đến
chợ, lúc nãy cô còn nghĩ rằng bên ngoài đã có quá nhiều người, nhưng lúc này
mới phát hiện, trong chợ còn nhiều người hơn.
Tất cả các lối đi đều dày đặc người
xếp hàng, xếp một hàng không đủ thậm chí phải xếp thêm nhiều hàng. Phía trên
phía dưới đều là người, chân đạp lên đầu, giờ gần như không thể đặt chân xuống
được.
Dư Huyễn Tình vừa xuất hiện ở cửa
chợ, đã có người hô to:
- Rái cá biển tới!
Âm thanh này lớn dần từ từ truyền
vào trong, tiếng này chồng tiếng kia, tiếng kia cao hơn tiếng nọ, lan xa vào
tận vào trong.
Hiện tại mọi người đều nghĩ cô vẫn
còn bày sạp ở gian hàng như ngày hôm qua, vì vậy những người xếp hàng không
nghĩ đến việc đi đâu khác.
Lúc hai người bước vào, cả hàng tự
giác tạo một lối đi ở giữa để bọn họ đi, ánh mắt của mọi người đều nhìn theo Dư
Huyễn Tình, trong ánh mắt họ mang sự mừng rỡ, phấn khích và tình yêu cuồng
nhiệt.
Được nhiều ánh mắt bao vây, Dư Huyễn
Tình có ảo tưởng rằng cô là một ngôi sao lớn, và thực tế là cô như vậy.
Cô vẫy tay với những người cá đang
đứng ở hai bên và giải thích rằng hôm nay cô không thể tiếp tục bày sạp, không
chỉ hôm nay, vài ngày tới cũng không bày sạp.
Chờ đợi cả buổi sáng, đột nhiên biết
không thể chờ đợi ai đó đến nữa, ánh sáng trong mắt mọi người lập tức trở nên
mất mác và ảm đạm.
-
Làm sao lại như vậy.
- Chúng tôi đã chờ đợi rất lâu, còn
nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể chạm một cái vào rái cá biển.
- Không muốn đâu, cả đêm tôi vội
chạy qua, huhuhu.
Dư Huyễn Tình cũng có chút áy náy,
cô chắp tay trước mặt cố gắng xin lỗi một cách chân thành:
- Thực sự xin lỗi, bạn tình của tôi
sức khỏe không tốt, tôi muốn ở bên cạnh chàng. Hơn nữa hiện tại tôi đã rụng rất
nhiều lông, cảm giác rất tệ, chờ tôi nuôi dưỡng nó lại, chăm sóc nó xong đến
lúc đó lại cùng mọi người gặp mặt. Hôm nay quả thật không thể tiếp tục bày sạp.
Cảm ơn mọi người đã yêu thích, vô cùng cảm ơn, mọi người đã vất vả rồi.
Mặc Cửu thấy cô liên tục nói xin
lỗi, cảm thấy có chút khó chịu trong lòng, nhưng để Dư Huyễn Tình tiếp tục bận
rộn bắt tay với người khác, hắn sẽ càng khó chịu hơn.
Tuy rằng vẫn còn có rất nhiều người
không vui, nhưng sự thật đã xảy ra thì không thể thay đổi, không ít người cá
tới chỉ vì góp vui đã bắt đầu rời hàng mà đi, còn những người khác thật sự
thích cô thì vẫn nhìn cô chằm chằm không rời đi, mặc dù không chạm được, nhưng
có thể nhìn thôi cũng được rồi.
- Chúc mừng các em đã đoàn tụ, chúc
bạn tình em mau chóng khỏe lại!
- Nhanh
nuôi dưỡng lại bộ lông nhé, tôi chờ em.
- Rái cá biển, tôi thật sự rất thích
em! Nếu như em không muốn ở cùng bạn tình nữa thì cân nhắc đến tôi, tôi có tiền
có sắc có thực lực!
- Hãy cân nhắc đến tôi nữa nhé, tôi
có thể đối xử với em tốt hơn.
- Em phải ăn nhiều thịt hơn, tôi mang theo đặc
sản của thành phố tôi, tặng cho em.
- Tôi còn mang theo cá khô, rất
ngon, cũng tặng cho em, ăn nhiều một chút, chăm sóc bản thân thật tốt, sớm gặp
lại tụi này nhé.
Có người ném một túi thức ăn tới,
rất nhanh có một đống thức ăn nổi xung quhắn Dư
Huyễn Tình, suýt chút nữa khiến cô bị che mất.
Cách thể hiện tình yêu của người cá
còn nhiệt tình và trực tiếp hơn tiên cá.
Dư Huyễn Tình từ trong đống thức ăn
ló người ra, cảm ơn mọi người:
- Cảm ơn cảm ơn, không cần tặng đồ
đâu, nhiều lắm rồi, tôi sẽ không cùng Mặc Cửu nhà tôi chia xa đâu, cũng sẽ
không dây dưa với các bạn.
Các người cá cười ầm lên, nhìn Mặc
Cửu với ánh mắt ghen tị và hâm mộ.
- Mặc Cửu, nếu cậu dám đối với Tình
Tình không tốt, đừng trách chúng tôi đem em ấy đi!
- Lần sau đừng để em ấy một thân một
mình bên ngoài, quá nguy hiểm, tôi sẽ không chịu nổi mà muốn mang em ấy về nhà.
Bất kể ở thế giới nào, Mặc Cửu đều
là người chiến thắng khiến cho người người ghen tị.
Giải quyết xong những người hâm mộ
đang chờ đợi thì hai người sẽ phải rời đi, Dư Huyễn Tình vốn định nhảy lên
người Mặc Cửu, nghĩ đến vết thương trên lưng hắn, cuối cùng chỉ nắm tay hắn,
cảm ơn mọi người rồi mang theo một đống quà tặng rời đi.
- Những thứ này nhờ người đưa tới
chỗ ở, sau đó chúng ta tiếp tục đến bệnh viện, thương thế của chàng phải được
xử lý, phải bình phục mới có thể rời đi.
Dư Huyễn Tình liền sắp xếp hành
trình tiếp theo cho hai người.
Hiện tại đã tìm được Mặc Cửu, cho dù
đối mặt với chuyện gì cô cũng không sợ, tâm tình hoàn toàn thoải mái.
Mặc Cửu ừm một tiếng, chậm rãi bơi
theo cô về phía trước.
- Chúng ta đi dạo một chút trước khi
về.
Mặc Cửu bóp bóp bàn tay nhỏ của cô.
Đến Thành phố Đá nhiều ngày như vậy,
trừ một số nơi ra, Dư Huyễn Tình chưa từng đến nơi nào cũng chưa có thời gian
thực sự đi dạo. Mặc Cửu biết cô gần đây rất bận rộn, nhất định không có ra
ngoài chơi, nếu là trước kia, chỉ cần đến một chỗ nào mới, cô nhất định sẽ đi
đến phố ẩm thực trước, ăn xong rồi tìm các cửa hàng dạo một vòng
Dư Huyễn Tình lại xem vết thương của
hắn, quả thật không có bị nứt cũng không nặng thêm, lại nhìn sắc mặt hắn một
cái, so với hôm qua tốt hơn nhiều, lúc này mới yên tâm mà đồng ý.
- Được thôi, đi dạo một lát rồi về.
Cô thật sự lo lắng đến hoảng.
Mặc Cửu không nhịn được cười.
Ngay khi hai người chuẩn bị rẽ sang
đường, thiết bị đầu cuối của Mặc Cửu đột nhiên vang lên, tần số rung rất đặc
thù, là lời tin nhắn đặc thù dành cho gia đình hắn.
– Bạn đang đọc truyện “Xuyên thành rái cá, tôi dùng sự đáng yêu chinh
phục thế giới" được edit và đăng tải miễn phí trên ứng dụng T Y T. Đọc
truyện tại T Y T để ủng hộ các nhóm dịch phát triển –
Dừng bước, hắn mở tin nhắn ra xem,
quả nhiên là người nhà gửi đến, là anh ba người có quan hệ rất tốt với hắn.
Là một tin nhắn với giọng nói ngập
ngừng lại gấp gáp:
- Mặc Cửu? Là cậu sao? Cậu còn sống,
hiện tại cậu ở đâu? Lâu nay cậu ở ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.