Không đi học, tất nhiên là không được rồi.
Lúc Xavier vừa nhịn không được đề xuất việc nghỉ học, Samuel quả
thật rất cảm động, hai mắt sáng lấp lánh, theo bản năng muốn gật đầu. Nhưng rất
nhanh, cậu lại nhớ đến bạn bè của mình ở trường, nếu không đi học thì rất khó
để gặp nhau. Vả lại bài tập về nhà tuy rằng đau khổ nhưng cũng có những môn rất
thú vị.
Cho nên, Samuel do dự một hồi, cuối cùng vẫn là lắc đầu.
Xavier nâng trán, thở dài một tiếng, khó tránh khỏi có chút tiếc
nuối. Nhưng lý trí vẫn ủng hộ quyết định này của Samuel. Hắn không thích việc bỏ
dở giữa chừng, và Samuel thực sự có thể học được điều gì đó ở trường. Tuy
nhiên, sẽ tốt hơn nếu nhà trường không yêu cầu phụ huynh tham gia học tập.
Sau đó, Samuel không chỉ không bỏ học, mà còn thuận lợi bước vào
năm học thứ sáu, trưởng thành hơn một chút, xem như học sinh trung học ở thế
giới của Hoàng Dương.
Cậu bé nhỏ nhắn giống như một cái cây nhỏ, thoáng cái cao lên
không ít, khuôn mặt thịt mũm mĩm cũng bớt đi nét mập mạp của trẻ sơ sinh, ngũ
quan vẫn non nớt như cũ, nhưng cũng có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ tuấn tú
trong tương lai, cảm giác thiếu niên tươi trẻ nồng đậm, thuần túy sạch sẽ.
Lessenslow là trường học có tiếng số 1, mỗi năm đều có vô số phụ
huynh cố gắng đưa con cái của họ vào, nhưng chỉ thông qua kỳ thi, mới có thể
nhập học thành công và trở thành chính thức trở thành một tân sinh.
Samuel sau khi lên lớp, tự nhiên trở thành học trưởng, nhìn đàn
em nhỏ hơn mình tự nhiên sinh ra cảm giác thành tựu mình đã là một anh lớn.
Rõ ràng bản thân cũng chỉ là một đứa trẻ, lại chín chắn ra vẻ
người lớn.
Cậu mím chặt môi, vẻ mặt nghiêm túc, sống lưng thẳng tắp, ngẩng
đầu sải bước về phía trước, khăn choàng theo gió bay lên, có vẻ rất có khí thế.
Tân sinh nhìn thấy, đều nhịn không được lộ ra ánh mắt sùng bái
ngưỡng mộ.
Đàn anh kia nhìn chín chắn đáng tin cậy quá.
Thành tích chắc chắn là rất tốt.
Trên thánh đai còn thêu hoa văn màu vàng, không giống với chúng
ta.
Tớ biết! Đó là minh chứng của thánh tử, trước tượng thần Ánh
Sáng, là giáo hoàng tự mình khoác lên cho anh ấy đó!
... ...
Những lời này, tất cả đều truyền vào lỗ tai Samuel một cách rõ
ràng, không sót từ nào.
Samuel giữ vẻ mặt nghiêm túc, dáng đi thẳng có phong cách khí
thế, cho đến khi rẽ ngoặt bóng lưng biến mất sau tường, rồi lại đi ra một
khoảng cách xa, xác định những tân sinh kia không chú ý tới mình, cậu mới cả
người thả lỏng, nở nụ cười rạng rỡ lộ ra hai má lún đồng tiền đáng yêu, cả
người thoải mái tựa vào người bên cạnh.
“Cậu có nghe họ khen tớ như thế nào không?”
Akerly thuần thục khoác vai cậu, cười nói: “Nghe thấy rồi.”
Năm năm trôi qua, sự phát triển của trẻ em là rõ ràng và nhanh
chóng nhất.
Akerly cũng lớn lên không ít, mặt mày thâm thúy, sống mũi thẳng
tắp, đường nét khuôn mặt trở nên sắc bén hơn một chút, lúc mặt không biểu cảm
không cười, cảm giác mạnh mẽ quyết liệt càng đậm hơn, trải qua mấy năm săn giết
sinh vật hắc ám, Akerly đã luyện ra được một cơ thể với cơ bắp rắn chắc, tay
chạm vào cảm giác rất cứng rắn.
Samuel rất thích ấn cơ bắp của cậu ta, ở trong ký túc xá, còn
thường xuyên vén quần áo lên so sánh. Akerly là kiếm sĩ, cậu là ma pháp sư v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.