Môi dán lên má có hơi run rẩy.
Phản ứng đầu tiên của Samuel là, rất mềm mại.
Rất thoải mái.
Sau đó, cậu lại nghĩ đến có phải hôn sai vị trí rồi không? Rõ
ràng các đôi tình nhân khác đều hôn môi. Sean không hiểu sao? Kể ra, cả hai đều
là lần đầu tiên hẹn hò, rất nhiều thứ sẽ không bình thường, từ từ học là được
rồi. Samuel tự nhận mình đã xem các cặp đôi khác nhiều hơn, có một chút kinh
nghiệm, có thể dạy Sean.
Vì vậy, cậu lùi lại một chút, muốn nói với Sean hôn sai chỗ rồi.
Nhưng vừa mới có động tác, còn chưa kịp mở miệng, Sean liền theo
sát mà đến, trên vị trí má vừa hôn, cắn một cái.
“... ...?!”
Samuel kinh ngạc trợn tròn mắt, che mặt mình lại, không dám tin,
còn có chút ủy khuất: “Sao lại cắn ta?”
Ngay từ những phút đầu tiên khi vừa có bạn trai, Samuel đã xoẹt
qua ý định chia tay.
Sean dường như cảm thấy có chút nguy hiểm, ôm lấy Samuel, chôn
mặt vào cổ cậu, cọ xát hai lần, làm nũng thì thầm: “Bởi vì Samuel quá đáng yêu,
nhìn vào là muốn cắn.”
Không thể không nói, Samuel rất thích chiêu này. Cảm giác như
chú chó xà vào lòng mong muốn được vuốt lông, còn khen ngợi cậu.
Samuel tha thứ cho Sean lần này và nói: “Lần sau không được cắn
nữa.”
Sean hừ một tiếng, nhưng không hoàn toàn đồng ý.
Sau đó, hai người liền nắm tay nhau, cùng nhau đi về phía ký túc
xá.
Trong lòng Sean ôm hoa, hoa màu hồng phấn cùng hắn tràn ngập
tính công kích, dung mạo xinh đẹp nhưng lại có phần âm u, có loại cảm giác rất
không hài hòa. Nhưng Sean một chút cũng không thèm để ý, cứ như vậy rêu rao qua
đường, không kiêng nể gì khoe khoang, hận không thể để cả thế giới đều biết.
Samuel rất nổi tiếng ở trường, bất kể thời gian nào, xuất hiện ở
đâu, rất dễ dàng được chú ý. Cho nên, cho dù vừa rồi bọn họ đứng ở chỗ không
đông người lắm, nhưng học sinh nhìn thấy màn hôn má vừa rồi đều sợ ngây người.
Sean và Samuel nắm tay nhau đi về phía ký túc xá, dọc đường cũng
có không ít người nhìn. Sean không quan tâm người khác nhìn mình, nhưng hắn
không thích người khác nhìn Samuel, dục vọng chiếm hữu cực mạnh, cảm giác những
người đó đều đang ngấp nghé người của mình. Cho nên, hắn rất không khách khí
trừng mắt nhìn qua. Dáng vẻ của hắn cũng rất khó chọc, bộ dáng hung dữ, ánh mắt
vô cùng đáng sợ, khiến không ít người sợ tới mức rụt cổ, thậm chí muốn tìm chỗ
trốn đi.
Samuel phát hiện, trong lòng lại cảm khái, Sean thật sự giống
như một con chó lớn, gâu gâu gâu với bất cứ ai đang cố gắng tiếp cận chủ nhân,
cho rằng những người đó đều là người xấu.
Nhưng những người này là bạn học trong trường, không phải người
xấu.
Samuel kéo tay hắn, giải thích hai câu, lúc này Sean mới quay
đầu lại, nhưng rất hiển nhiên, không bỏ vào tai.
“Tâm tư nhân loại đều rất phức tạp, ai biết bọn họ ôm mục đích
gì tiếp cận cậu, không có ý tốt. Samuel, cậu quá đơn giản, đừng dễ dàng tin
tưởng người khác.” Sean nghiêm trang dặn dò.
Samuel đặt dấu chấm hỏi. Hai người bọn họ, một ác long, một ác
ma, nhân tộc so sánh với bọn họ, rốt cuộc ai giống phản diện hơn?
Đang nói chuyện, Sean đột nhiên nhìn chằm chằm mặt cậu, không
nhúc nhích.
Bởi vì Sean chú ý tới chỗ mình vừa cắn Samuel, để lại một dấu
răng tròn trịa, giống như là dấu ấn độc nhất chỉ thuộc về hắn. Sean nhìn, tâm
trạng rất tốt, cả người đều sáng ngời lên.
Samuel: ... Lại cảm giác cái đuôi vô hình đang điên cuồng lắc
lư.
Họ trở về ký túc xá. Học viện võ có rất nhiều tiết, bản thân
Akerly lại có việc phải làm, buổi tối đều về tương đối trễ, buổi trưa lại càng
thường xuyên vắng mặt.
Tuy rằng lúc trước thông qua gương ma thuật từng nhìn thấy,
nhưng đây là lần đầu tiên Sean chính thức đặt chân vào ký túc xá của Samuel.
Lưng hắn thẳng tắp, kiêu ngạo ghét bỏ đánh giá một vòng, cảm thấy Samuel ở nơi
này thật sự là quá ấm ức kém nhất cũng phải là vương cung như ma giới, nơi này
đồ đạc đều quá đơn sơ rẻ tiền.
Samuel chỉ vào một ít đồ trang trí búp bê, cầu thủy tinh vân
vân: “Những thứ này là ta trang trí, đẹp không?”
Sean một giây thay đổi khuôn mặt, nịnh nọt: “Vô cùng đẹp, mắt
nhìn của Samuel không sai vào đâu được. Trừ đồ của cậu, những thứ khác không là
gì cả.”
Ngữ khí đặc biệt chân thành tha thiết, làm cho người ta không
cách nào hoài nghi.
Samuel thích nhất là nghe lời khen ngợi, nhếch khóe miệng, má
lúm đồng tiền hơi lõm xuống. Sean nhìn thấy lại muốn cắn một cái.
Có điều, Samuel vẫn cảm thấy Sean nói quá khoa trương. Trước kia
Sean cũng sẽ khen cậu, nhưng bây giờ hơn trước kia nhiều, nguyên nhân là do đã
trở thành bạn trai sao?
Sean không cảm thấy gì, hắn chỉ là nói thật mà thôi. Trong ký
túc xá tệ nhất chính là đồ đạc của bạn cùng phòng Samuel, đều hỏng bét, liếc
một cái cũng tổn thương mắt.
Samuel: “Thẩm mỹ của Akerly cũng khá tốt.”
Sean không hài lòng: “Ta nói xấu là xấu, quá tệ!”
Vừa nghĩ đến bạn cùng phòng rách nát kia mỗi ngày đều có thể
cùng Samuel ở dưới một mái hiên, thường xuyên gặp mặt, hắn liền cảm thấy phiền
não, muốn đánh người ta một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.