Không khí rơi vào sự im lặng kỳ lạ.
Nam sinh khóa dưới bị cự tuyệt một cách lạnh lùng, rất là đau
lòng, bên cạnh còn có một đàn anh khác nghe thấy, cậu ta căn bản không còn mặt
mũi ở lại, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
Trong nháy mắt, chỉ còn lại Samuel và Akerly.
Samuel ôm mèo tiếp tục với vuốt lông nói: “Chúng ta mau đi ăn
thôi, đói quá.”
Nói xong, cậu liền vươn tay ra kéo Akerly, nhưng bất ngờ là đối
phương không nhúc nhích. Akerly không muốn đi. Cậu ta nhìn chằm chằm Samuel,
vành mắt hơi phiếm hồng.
Samuel cảm thấy Akerly như muốn khóc, sợ tới mức vội vàng tiến
lên ôm lấy, vỗ vỗ lưng an ủi: “Cơ thể rất không thoải mái sao? Hay là tâm trạng
không tốt? Chúng ta không đến nhà ăn nữa, tớ đưa cậu đi gặp bác sĩ trước. Có
thể đi được không? Có cần tớ cõng cậu không?”
Một loạt những câu nói quan tâm, lo lắng, rõ ràng là rất coi
trọng cậu ta. Nhưng đó chỉ là sự quan tâm đến những người bạn tốt, không liên
quan đến tình yêu. Nhưng Samuel có gì sai, cậu chỉ là không thích mình mà thôi.
Akerly mắt sáng lên một chút rồi rất nhanh lại trở nên ảm đạm.
Mà Samuel đứng trước mặt, quay lưng lại với cậu ta, bàn tay liên
tục kéo về phía sau, giống như mèo cào, muốn kéo cậu ta lên lưng.
Akerly nắm lấy đầu ngón tay của cậu thấp giọng nói:
“Tớ không sao, đến nhà ăn thôi, tớ cũng đói rồi.”
Samuel bán tín bán nghi, cảm thấy rằng Akerly có thể đang cố
chịu đựng, nghiêm túc đánh giá một hồi, khăng khăng nói: “Có chuyện gì nhất
định phải nói ra, được không? Tớ sẽ lo lắng, chúng ta là bạn tốt, tớ nhất định
sẽ giúp cậu.”
Đôi mắt của cậu long lanh, trước sau như một vô cùng thẳng thắn.
Akerly lắng nghe, nhịn không được trong lòng thầm nghĩ, nếu tớ
nói, tớ hy vọng cậu là bạn trai của tớ, cậu cũng sẽ đồng ý giúp tớ thực hiện
sao?
Tất nhiên, Akerly không dám nói như vậy, sợ bị từ chối. Samuel
đối với người tỏ tình, luôn dứt khoát quyết đoán như vậy, không hề dây dưa.
Hai người cùng nhau đi đến nhà ăn.
Samuel lấy rất nhiều món ăn, đĩa được xếp chồng lên nhau thành
một ngọn núi.
Tuy nói Samuel vốn sức ăn tương đối lớn, nhưng hôm nay càng khoa
trương hơn. Akerly không thể không lo lắng: “Samuel, cậu có ăn nổi không? Đừng
để bị no quá.”
Samuel vừa ngồi xuống, liền đem khay đồ ăn đẩy qua, chia gần một
nửa phần thịt của mình cho Akerly: “Cố ý lấy cho cậu đó, ăn nhiều thịt một
chút, tâm trạng sẽ tốt hơn ~”
Akerly hơi khựng lại, dở khóc dở cười: “... ...Cám ơn.”
“Bạn bè với nhau cần gì nói cảm ơn. Về ký túc xá, tớ lại chia đồ
ăn vặt mình thích cho cậu, ăn xong thì sẽ không có chuyện gì nữa hết. Samuel
rất chắc chắn.
Akerly tất nhiên biết Samuel giữ đồ ăn như thế nào. Rõ ràng cậu
ta đã nói không sao rồi, nhưng Samuel vẫn không yên tâm, một mực lén lút liếc
nhìn canh chừng.
Bởi vì sự chú này, trong lòng Akerly phiếm ngọt, cậu ta từ từ ăn
sạch chỗ thịt mà Samuel cho mình.
Sau đó, không có gì bất ngờ, ăn rất no.
Lúc đứng lên, còn không dám làm động tác quá mạnh, sợ không cẩn
thận sẽ nôn. Akerly cũng không muốn nôn
ra, đây đều là Samuel cố ý lấy cho cậu ta.
Bước chân cũng chậm hơn bình thường rất nhiều, tựa như một ông
cụ già, thiếu chút nữa là phải vịn vào bờ tường mà đi rồi.
Chỉ là, bề ngoài, sắc mặt vẫn bình tĩnh lạnh lùng như cũ, một
chút cũng không bị ảnh hưởng.
Samuel nhận thấy một tia kỳ lạ, hỏi: “ Akerly, cậu có được không
đó?”
Akerly dứt khoát nói: “Không sao.”
Đàn ông con trai tuyệt đối không thể nói không được. Nếu Samuel
biết cậu ta ăn no rồi và không cho đồ ăn vặt nữa thì phải làm sao?
Thái độ vô cùng tự nhiên chắc chắn của Akerly đã thành công đánh
lừa Samuel.
Trở lại ký túc xá, cậu lại lấy ra một đống đồ ăn vặt, nhét toàn
bộ cho Akerly, còn hào hứng giới thiệu với cậu ta cái nào phối hợp với cái nào,
hương vị tuyệt vời.
Akerly nếm thử, đồng ý cười nói: “Rất ngon.”
Samuel hai mắt tỏa sáng, gật đầu liên tục: “Đúng không đúng
không? Đây đều là tớ phát hiện đó!”
Akerly: “Cậu thật lợi hại.”
Nụ cười của Samuel càng thêm rạng ngời. Có chuyện gì làm cho
người ta vui vẻ hơn là chiếm vị trí lão đại trong phương diện ăn uống chứ?
Trên thực tế, thực sự là có.
Buổi chiều, Samuel đến lớp học, nhìn thấy mấy đôi tình nhân nhỏ,
gần gũi nói chuyện với nhau, cười rất ngọt ngào, chỉ là đi qua bên cạnh, đều
giống như bị bầu không khí ngọt ngào ngấy người kia dìm chết.
Sau khi vào lớp học, lại nhìn thấy Hailey, cô sờ vòng đeo tay
tinh xảo trên cổ tay, cũng là biểu cảm tương tự.
Samuel hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Hailey cười chia sẻ: “Bạn trai tớ tặng tớ một chiếc vòng tay,
hôm nay là kỉ niệm một năm hẹn hò của bọn tớ, ta đang nghĩ đến kỳ nghỉ sẽ đi
đâu chơi.”
Theo sự tăng lên của các cấp học, bọn họ từ từ lớn lên, học sinh
yêu đương trong trường càng lúc càng nhiều, hơn nữa cái này không giống như hồi
nhỏ. Tình yêu có một loại ma lực khiến tất cả mọi người đều muốn thử trải
nghiệm, muốn biết nó rốt cục tốt đẹp như thế nào.
Samuel tò mò hỏi: “Yêu đương khiến người ta vui vẻ hạnh phúc như
vậy sao?”
Hailey hơi ngạc nhiên khi Samuel hỏi câu hỏi này. Dù sao, Samuel
tuy rằng thông minh thành tích ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.