"Ái Linh..."

Hoàng Ái Linh ôm sách đi ra khỏi lớp học cùng với bạn bè thì nghe thấy có người gọi mình, cô ấy theo tiếng gọi mà nhìn lại thì thấy Diệp Mạn đang đứng ở dưới cây Mộc Lan ở bên phải tòa nhà với nụ cười trên môi, hoa Mộc Lan màu trắng nở rộ, trên mặt đất rải đầy những cánh hoa.

Cô ấy vội vàng nói với người bạn đi cùng, sau đó co chân chạy tới trước mặt Diệp Mạn, hai mắt sáng long lanh nhìn cô: "Diệp Mạn, sao chị lại tới đây, chị cố ý tới tìm em sao?"

Diệp Mạn mỉm cười gật đầu: "Đúng, em có rảnh không? Chị có chút việc cần tìm em."

Hoàng Ái Linh khéo léo gật đầu: "Có, buổi sáng em chỉ có hai tiết học thôi."

"Vậy chị phải chiếm chút thời gian của em. Các em đưa phương thức liên lạc của chị cho chú nhỏ của Thiệu Dương sao?" Diệp Mạn hỏi thẳng.

Hoàng Ái Linh chớp mắt: "Đúng vậy, hai người có liên hệ với nhau không?"

Diệp Mạn lấy một lá thư từ trong túi ra: "Có liên lạc, bác sĩ Chung có gửi cho chị rất nhiều tài liệu, thật sự rất cảm ơn bọn em."

Hoàng Ái Linh ngượng ngùng xua tay: "Không cần cảm ơn ạ. Hồi tết bọn em chỉ tùy ý nói miệng thôi. Vậy dây chuyền sản xuất của các chị mua tới đâu rồi?"

Nào có nhanh như thế chứ, người trẻ tuổi suy nghĩ đúng là đơn giản. Diệp Mạn hơi lắc đầu nói: "Còn chưa xong, chị tới là muốn hỏi thăm tình hình của bác sĩ Chung một chút. Anh ấy đang làm việc tại bệnh viện nào thế? Chuyện này cần phải làm phiền anh ấy nhiều, nhưng bây giờ anh ấy đang không ở trong nước, chị muốn ký kết một hợp đồng ủy thác với đơn vị của anh ấy, làm phiền bác sĩ Chung giúp đỡ mua sắm dây chuyền sản xuất."

Hoàng Ái Linh là người đơn thuần, không suy nghĩ sâu xa gì, lúc này trả lời cho Diệp Mạn: "Chú nhỏ làm việc ở bệnh viện nhân dân tỉnh."

"Vậy sao, cảm ơn Ái Linh, vậy chị đi bệnh viện nhân dân tỉnh tìm lãnh đạo của họ." Diệp Mạn hỏi thăm được đơn vị mà Chung Ý làm việc, lúc này quyết định đi vòng qua bệnh viện nhân dân tỉnh.

Nhưng Hoàng Ái Linh gọi cô lại: "Diệp Mạn, thật ra chị không cần chạy tới bệnh viện đâu, chị tìm lãnh đạo khoa Y của bọn em cũng được. Chú nhỏ là Phó Giáo sư của khoa Y bọn em, trường học bọn em cũng là đơn vị công tác của chú ấy."

Diệp Mạn...

Cô quên mất, rất nhiều bác sĩ khá giỏi còn kiêm thêm công việc dạy học, xem ra chú nhỏ này của Thiệu Dương cũng là một người rất lợi hại.

Có điều có thể giải quyết chuyện này ở trường học mà không cần chạy ra ngoài một chuyến nữa cũng là một chuyện tốt.

Diệp Mạn cười nói: "May có em nhắc nhở. Bây giờ cũng còn sớm, vậy chị qua khoa Y một chuyến."

Hoàng Ái Linh hỏi cô: "Chị có tìm được không? Để em dẫn chị đi."

"Được, vậy làm phiền em rồi." Diệp Mạn biết nghe lời đồng ý.

Hoàng Ái Linh cười một tiếng, nói: "Thật ra khoa Y không khó tìm, ngay sau tòa dạy học của bọn Thiệu Dương, có điều năm ngoái chú nhỏ đã được cử ra nước ngoài để giao lưu học tập, chuyến đi này phải mất một hai năm lận."

Diệp Mạn còn chưa hỏi gì mà Hoàng Ái Linh cái gì cũng nói ra hết giống như những hạt đậu bị đổ ra vậy.

Đây là một cơ hội tốt để tìm hiểu tin tức, dù sao Hoàng Ái Linh là kiểu nhiệt tình lại không có suy nghĩ sâu xa, nhưng Diệp Mạn nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn không hỏi nhiều. Dẫu gì đối phương cũng thật tâm xem cô là bạn bè, cô quanh co lòng vòng nghe ngóng tình hình gia đình người ta cũng không thích hợp lắm, nếu thật sự muốn biết cái gì thì nên hỏi thẳng mới đúng.

Hai người vừa đi vừa cười cười nói nói, rất nhanh đã tới dưới tòa nhà khoa Y, truyện đăng ở ứng dụng t y t đọc miễn phí khoảng cách giữa nơi này và chỗ của chuyên ngành kỹ thuật điện vô tuyến đúng là không xa.

Hoàng Ái Linh dẫn Diệp Mạn đi vào, đồng thời đi bên cạnh giới thiệu: "Đây là phòng học lớn của khoa Y, tầng một... Diệp Mạn, chị tìm lãnh đạo đúng không?"

"Đúng rồi." Diệp Mạn mỉm cười gật đầu.

Hoàng Ái Linh dẫn cô tới tầng hai, cười ha hả nói: "Phạm vi của khoa Y khá lớn, mấy tòa nhà này đều thuộc về khoa Y cả, phòng làm việc của ban lãnh đạo khoa ở tầng hai, để em dẫn chị qua đó."

Cô ấy dẫn Diệp Mạn tới văn phòng cuối cùng ở hành lang tầng hai, gõ cửa một tiếng, sau đó mở cửa phòng làm việc đi vào, chào một người đàn ông trung niên: "Bác Ôn..."

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu lên, gỡ cặp kính xuống, nhìn một chút: "Hóa ra là Ái Linh à? Ngọn gió nào đưa cháu tới chỗ của bác thế? Vào

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play