Tiêu Mộng Hy lảo đảo một cái thiếu chút nữa là té ngã.
Trò đùa này có chút quá lớn rồi.
Phó Ngọc Khâm không cho cô chút thời gian vớt vát mặt mũi nào cả, gõ gõ cửa: “Ăn cơm.”
Tiêu Mộng Hy xấu hổ móc móc ngón tay, muốn ngay lập tức chết đi, nào còn có tâm trạng ăn cơm.
Phó Ngọc Khâm ngã người ra sau, thăm dò: “Có món tôm kho tộ mà em thích ăn nhất đấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT