Ông cụ Hứa không chút khách khí ngồi xuống, nhận lấy trà ông
cụ Tống đưa tới, cẩn thận nhấm nháp.
Hứa Khai nhìn thấy Tống Hàn, theo bản năng muốn trốn, dù sao
em trai anh ta cũng làm chuyện có lỗi với anh.
“Anh ngồi xa như vậy làm gì?” Tống Hàn nhìn Hứa Khai nghi
hoặc nói.
“Nơi này phong cảnh tốt, mát mẻ.”
Tống Hàn nhìn chung quanh vọng lâu, ngoại trừ vách tường,
chính là mấy gốc trúc, phong cảnh ở đâu ra chứ.
“Bố, xảy ra chuyện lớn rồi.” Từ Thục Cầm chạy nhanh vào.
Ông cụ Tống nhìn bộ dáng kinh ngạc của bà ta, có chút không
vui: “Có chuyện gì, nói cho rõ, đừng có làm ầm lên.”
Từ Thục Cầm lấy điện thoại di động ra đưa cho ông cụ Tống:
“Ảnh An Ý ở cửa hàng bánh ngọt, bị phóng viên giải trí chụp được, nó lên trên
trang nhất rồi.”
“Có cái gì kỳ lạ đâu, nhà họ Tống chúng ta cũng không phải
là lần đầu tiên lên báo mà.” Ông cụ Tống trầm mặt nói.
Cách đó không xa, Hứa Khai nghe được lời của Từ Thục Cầm,
lòng bàn tay bị dọa chảy mồ hôi, sợ chụp được chính là ảnh em trai anh ta và An
Ý ở bên nhau.
Trái tim đập thình thịch, anh ta bị dọa đóng đinh vào chỗ
ngồi, không dám nhúc nhích.
Nghe được tên An Ý, Tống Hàn buông cái chén đang cầm trong
tay, đứng lên.
Dáng người mảnh khảnh đi về phía Từ Thục Cầm.
Khí chất ngột ngạt và áp bách kia, khiến Hứa Khai trong nháy
mắt cảm thấy, trái tim đập thình thịch.
Anh ta xông tới trước một bước, cướp đi điện thoại di động
trong tay Từ Thục Cầm, nơm nớp lo sợ nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động.
Nhìn thấy bóng dáng chỉ có An Ý.
Trong lòng Hứa Khai hiện tại giống như đang ở trên một chiếc
tàu lượn siêu tốc, trong nháy mắt rơi xuống bụng.
Anh ta lau mồ hôi lạnh trên trán, giọng thả lỏng, mang theo
chút run rẩy: “Tôi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.