Trần Đình ôm trán, hoảng hốt chạy về phòng nghỉ ngơi, máu đỏ
chảy dài trên kẽ tay.
Quản lý ở sảnh nhìn thấy cảnh này giật mình, sợ có chuyện
xảy ra, lập tức đi theo Trần Đình vào phòng nghỉ.
Mở hộp y tế ra, lấy băng bông ra, lau sạch vết máu trên trán
Trần Đình.
Sau đó khử trùng, quản lý nhìn Trần Đình không có phản ứng,
nhỏ giọng nói: “Có thể có chút đau, nhịn một chút nhé.”
Nói xong, bôi thuốc mỡ cho cô ta, dán băng gạc.
“Ngày mai cô đến bệnh viện đi! Con gái để lại sẹo trên mặt
không tốt đâu.”
“Không cần, ngày mai tôi đến phòng y tế của trường là được
rồi.” Trần Đình nhẹ nhàng trả lời.
Nói xong, cô ta chậm rãi vươn tay, không ngừng duỗi ngón
tay, khớp ngón tay, còn có chút cứng ngắc.
Cô ta hoảng loạn rút tay lại.
Nhìn thấy nước mắt ở khóe mắt Trần Đình, quản lý thở dài,
cho rằng cô ta luyến tiếc chút tiền thuốc men kia.
Cô ấy biết sinh viên đại học đến đây làm việc bán thời gian,
gia đình tương đối khó khăn: “Cứ coi như là tai nạn lao động đi, chi phí đi
bệnh viện sẽ tính vào phí cửa hàng.”
Trần Đình lắc đầu: “Chút vết thương này, không cần đến bệnh
viện đâu.”
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, nhân viên phục vụ mở cửa:
“Quản lý, khách đặt phòng đã đến, ông chủ yêu cầu cô ra tiếp khách.”
“Được rồi.” Quản lý lên tiếng, cô ấy ghé mắt nói với Trần
Đình: “Cô về nghỉ ngơi trước đi, chờ sức ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.