Những cảnh sát còn ở lại ghi chép cho Tôn Mai, Trương Vân cũng đưa ra bằng chứng.
Không lâu sau, cảnh sát đi bắt người đã quay trở lại.
Bắt đến đây cũng không chỉ có mỗi mình Hứa Lỗi, mà còn có bố mẹ của Tôn Mai, có bà Hứa đang ôm Hứa Đại Bảo khóc lóc thút thít ở phía sau.
Bố Tôn nhìn thấy con gái thì nổi trận lôi đình: “Tôn Mai! Mày thế mà lại vội vàng nói cho người khác biết chuyện này, nhà chúng ta và Hứa Lỗi không có quan hệ gì hết! Bây giờ bắt người còn muốn bắt đến trên đầu của chúng ta hay sao?” 
Vốn Tô Tam Muội bị dọa cho choáng váng, nhưng nhìn thấy con gái thì nhào về phía trước muốn đánh muốn chửi: “Giỏi lắm, có phải là mày không? Có phải mày bảo người khác đến bắt bố mày và tao đúng không? Mày là cái đồ vô ơn, không có lương tâm!”
Lòng can đảm còn sót lại của Hứa Lỗi thì hoàn toàn vỡ nát, anh ta phát hiện được một chuyện không tốt, vậy mà Tôn Mai lại ngồi bên cạnh Trương Vân, thậm chí hai người còn không phải là trạng thái đối địch, rõ ràng là cùng nhau đến chỗ công an chờ kết quả.
Lúc này bà Hứa cũng bất chấp tất cả, quỳ gối xuống trước mặt Trương Vân: “Tiểu Vân à, con không thể nhẫn tâm như vậy được! Sao con có thể nhẫn tâm như vậy, sao con có thể tố cáo chồng của con được chứ? Con làm như vậy không thấy đau lòng hay sao? Con không cần Đại Bảo nữa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play