"Học qua một chút." Tử Thiến đáp.
Trương Nhược Trần lại nói: "Làm sao ngươi biết đó là khí tức của võ giả Tứ Phương Quận Quốc?"
Tử Thiến nói: "Tối hôm qua, khi các ngươi tu luyện trong võ trường, ta đã lẻn vào trong đám võ giả của Tứ Phương Quận Quốc, ghi chép lại toàn bộ khí tức của sáu trăm sáu mươi bảy người của Tứ Phương Quận Quốc."
"Sáu trăm sáu mươi bảy khí tức, ngươi đều có thể phân biệt rõ ràng? Cho dù là võ giả Thiên Cực Cảnh cũng không có năng lực như vậy." Trương Nhược Trần nói.
Tử Thiến hỏi: "Ngươi không tin?"
Trương Nhược Trần nói: "Trừ phi ngươi là hậu đại của Thánh Giả, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch của Thánh Giả, lại trải qua huấn luyện nghiêm khắc sau này mới có thể có thính giác và khứu giác cường đại như vậy."
Tử Thiến nói: "Qua thật đã bị ngươi nói trúng. Một vị tổ tiên của ta đã từng là Thánh Giả. Chỉ tiếc, sau khi tổ tiên chết, gia tộc nhanh chóng suy bại. Hiện tại, cả gia tộc chỉ còn lại một
mình ta."
Tử Thiến nửa thật nửa giả nói.
"Thì ra là thế." Trương Nhược Trần nhẹ nhàng gật đầu.
Nếu Tử Thiến thật sự là hậu duệ của Thánh Giả, có khả năng tu luyện ra thể chất đặc biệt, có được một ít lực lượng vượt qua người thường cũng chẳng có gì lạ.
Tử Thiến và Trương Nhược Trần tăng tốc đuổi theo phía trước, muốn đuổi theo võ giả Tứ Phương Quận Quốc kia.
Tử Thiến có tu vi Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị, tốc độ tự nhiên rất nhanh, mỗi giây đạt tới ba
mươi sáu mét.
Điều khiển nàng không ngờ là tốc độ của Trương Nhược Trần không hề chậm hơn nàng bao nhiêu, đạt tới mỗi giây ba mươi bốn mét, gắt gao đi theo phía sau nàng.
"Thật là lợi hại, mới tu vi Huyền Cực Cảnh sơ kỳ mà tốc độ đã nhanh như vậy rồi. Nếu hắn đạt tới Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị, tốc độ khẳng định so với ta còn nhanh hơn." Tử Thiến nghĩ thầm trong lòng.
Bình thường tốc độ của võ giả Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị không sai biệt lắm chính là mỗi giây ba mươi sáu mét. Nhưng Tử Thiến so với võ giả Huyền Cực Cảnh bình thường nhanh hơn nhiều, chỉ là trước mặt Trương Nhược Trần có giữ lại, cũng không sử dụng tốc độ cao nhất.
Rất nhanh, bọn họ đã đuổi kịp vị võ giả trẻ tuổi kia.
Một võ giả trẻ tuổi đang chiến đấu với một con Man Thú nhị giai hạ đẳng.
Trương Nhược Trần dừng bước, nhìn về phía xa xa: "Quả nhiên là võ giả của Tứ Phương Quận Quốc, tu vi của hắn hắn đã đạt tới Huyền Cực Cảnh hậu kỳ, tuyệt đối là một cường giả." Trương Nhược Trần có chút ấn tượng với vị võ giả trẻ tuổi kia, chính là một trong những cao thủ trẻ tuổi trong số các võ giả của Tứ Phương Quận Quốc.
Ngũ giác của Tử Thiến quả nhiên rất mạnh, hơn xa người thường.
Trương Nhược Trần chỉ có thể lợi dụng lực lượng của Vũ Hồn, thi triển lĩnh vực không gian mới có thể so sánh với nàng.
Trận chiến rất nhanh kết thúc, vị võ giả trẻ tuổi của Tứ Phương Quận Quốc kia, một đao chém bay đầu con Man Thú Ngân Long Sư nhị giai hạ đẳng, móc hai con mắt của Ngân Long Sư ra.
Vị võ giả trẻ tuổi của Tứ Phương Quận Quốc kia cầm hai con mắt, sắc mặt mang theo vui mừng, lẩm bẩm nói: "Lại thu thập được hai con mắt, cộng thêm con Ngân Long Sư này, ta đã chém giết ba con Man Thú nhị giai hạ đẳng."
Bỗng nhiên, hắn như có phát giác, nhanh chóng cất hai con mắt Man Thú lại, giơ chiến đạo cấp bậc Chân Vũ Bảo Khí cấp ba lên, trầm giọng nói: "Kẻ nào? Còn không lập tức đi ra?"
Trương Nhược Trần bước ra.
Võ giả của Tứ Phương Quận Quốc kia nhìn thấy Trương Nhược Trần, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, cười lớn: "Cửu vương tử của Vân Vũ Quận Quốc? Ha ha! Thật sự là quá tốt, không nghĩ tới vận may của ta lại tốt như vậy"
Trương Nhược Trần nói: "Gặp ta, vì sao ngươi lại vui mừng như vậy?"
"Cửu vương tử điện hạ, ngươi còn chưa biết sao! Hoắc Tinh vương tử đã ra giá, chỉ cần giết chết ngươi, mang đầu ngươi tới, có thể đến chỗ hắn đổi lấy một kiện Chân Vũ Bảo Khí cấp năm. Ngươi hiện tại biết, đầu ngươi đáng giá bao nhiêu tiền rồi chứ? Ngươi hiện tại biết tại sao ta lại hưng phấn như vậy rồi chứ?" Võ giả Tứ Phương Quận Quốc kia cười nói. Trương Nhược Trần khẽ cau mày, nói: "Ngươi tự tin như vậy có thể giết chết ta sao?" Võ giả của Tứ Phương Quận Quốc kia cười lớn tiếng hơn, nói: "Ngươi có thể một chiêu đánh bại Thẩm Mộng Khê, nhưng ta lại có thể một chiêu giết chết Thẩm Mộng Khê. Ngươi phải biết rằng, ta chính là võ giả Huyền Cực Cảnh hậu kỳ.
Trương Nhược Trần nói: "Nếu đã vậy, vậy thì chiến thôi!"
"Ngươi lại không chạy trốn? Đã như vậy tự tin, vậy ta sẽ để ngươi biết, Huyền Cực Cảnh sơ kỳ và Huyền Cực Cảnh hậu kỳ chênh lệch rốt cuộc lớn đến bao nhiêu"
Võ giả Tứ Phương Quận Quốc kia rót chân khí vào chiến đạo trong tay, lập tức kích hoạt năm đạo Minh Văn trong chiến đao, trên thân đao tản mát ra một tầng hỏa diễm màu đỏ.
Hắn vung chiến đao lên, một luồng sóng nhiệt từ lưỡi đao tuôn ra, cuốn lá rụng trên mặt đất
lên.
"Xoet!"
Những chiếc lá rụng kia tự động bốc cháy, giống như Hỏa Vũ lơ lửng trên không trung.
Từng chiếc lá lửa hội tụ lại với nhau, hình thành một con Hỏa Long, lao về phía Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần một tay chắp sau lưng, lòng bàn tay kia ngưng tụ chân khí hùng hậu, một chưởng đánh ra, đánh ra một đạo sóng khí vô hình.
"Man Tượng Quy Điền!"
Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, chưởng thứ ba.
Bị chưởng lực ảnh hưởng, lá rụng trên mặt đất cũng bay lên, xoay tròn trong không khí. Hàng trăm hàng ngàn phiến lá, hội tụ thành hình một con Man Tượng cao năm mét, lao về phía đối diện.