"Tốt! Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu năng lực?"

Ánh mắt Kim Nguyệt Minh trầm xuống, mười ngón tay tạo thành hình trảo, mặt ngoài hai cánh tay có một tầng kim quang nhàn nhạt lưu động.

Nàng ta thân cao chừng hai mét hai, so với rất nhiều nam tử đều cường tráng hơn, hai tay to chừng miệng chén, trên cánh tay lồi ra từng sợi gân mạch màu vàng.

"Oanh!"

Móng vuốt màu vàng đánh ra, chụp vào cổ Mặc Thanh Long.

Thân thể Mặc Thanh Long thấp hơn Kim Nguyệt Minh rất nhiều, thế nhưng tốc độ lại nhanh hơn Kim Nguyệt Minh, lật người sang một bên, tránh thoát trảo ấn màu vàng kim.

Cánh tay trái của hắn khẽ chuyển động, chiến kiếm hướng về phía sau, trở tay đâm một kiếm về phía phần eo của Kim Nguyệt Minh.

Cánh tay Kim Nguyệt Minh trầm xuống, dùng bàn tay ngăn trở mũi kiếm.

Bàn tay cùng mũi kiếm đụng vào nhau, đánh ra từng điểm sáng màu vàng óng, phát ra "Ầm" một tiếng vang thật lớn.

Làm người khác giật mình chính là, bàn tay của Kim Nguyệt Minh tựa như được nung chảy từ kim loại, tay không ngăn cản mũi kiếm thế nhưng lại không bị thương.

"Hừ! Mặc Thanh Long, chỉ bằng chút thực lực ấy, ngươi dám khiêu chiến ta? Ngươi còn quá yếu!" Kim Nguyệt Minh cười lạnh một tiếng.

"Thật sao? Nếu đã như vậy, vậy thì để ngươi được kiến thức một chút sức mạnh của Song Kiếm Trảm Lộc Quyết đại thành." Mặc Thanh Long thu kiếm về, hai chân hơi tách ra, hai tay một trước một sau nắm chặt chiến kiếm, bày ra một tư thế cổ quái.

"Đại thành? Ngươi tu luyện Song Kiếm Trảm Lộc Quyết đến đại thành?" Kim Nguyệt Minh trừng lớn hai mắt, có chút không tin.

Võ kỹ Linh cấp trung phẩm, há lại dễ dàng có thể tu luyện thành công như vậy?

"Vút!"

Mặc Thanh Long hai tay vung kiếm, thân thể cấp tốc xoay tròn, phát ra tiếng kiếm rít, giống như hóa thành một cỗ xe gió đang xoay tròn với tốc độ cao.

Kiếm quang chớp động, bốn phương tám hướng tất cả đều là kiếm ảnh.

"Oành! Oành!"

Kim Nguyệt Minh chỉ chặn được Mặc Thanh Long ba chiêu, đã bị Mặc Thanh Long chém ngã xuống đất. May mắn là lực phòng ngự của nàng ta rất mạnh, bằng không nhất định sẽ bị thương nặng.

Hai chân Mặc Thanh Long rơi xuống đất, "Xoẹt" một tiếng, chỉ kiếm lên đỉnh đầu Kim Nguyệt Minh, nói: "Ngươi bại!"

"Oanh!"

Học viên dưới khiêu chiến đài, toàn bộ đều sôi trào, hô to tên Mặc Thanh Long.

Đặc biệt là nam học viên, hô to nhất, dù sao trong mười hạng đầu có thêm một nam học viên, sau này địa vị của nam học viên ở Tây viện sẽ cao hơn một chút.

"Mặc Thanh Long đánh bại Kim Nguyệt Minh, thật không thể tưởng tượng nổi!"

"Rất bình thường, ngươi không nghe thấy sao, Mặc Thanh Long đã tu luyện Song Kiếm Trảm Lộc Quyết đến đại thành, đó chính là võ kỹ Linh cấp trung phẩm. Ở Tây viện, người tu luyện một loại võ kỹ Linh cấp trung phẩm đến đại thành, tổng cộng cũng chỉ có năm người. Mặc Thanh Long là người thứ sáu."

Trương Nhược Trần đứng dưới đài, gật đầu nói: "Không tệ, Mặc Thanh Long đã tu luyện kiếm ý tới cảnh giới Kiếm Tùy Tâm Đi trung giai."

Bỗng nhiên, Trương Nhược Trần ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt mê người, bèn nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Đoan Mộc Tinh Linh không biết từ lúc nào đã đứng ở bên trái hắn, thu hút không ít ánh mắt ghen tị hâm mộ.

Bên cạnh, có người nhỏ giọng nghị luận: "Quả nhiên quan hệ giữa Đoan Mộc sư tỷ và Trương Nhược Trần không tầm thường, nghe nói, bọn họ đã sớm ở chung một chỗ."

"Thiên tư của Trương Nhược Trần cao như vậy, Đoan Mộc sư tỷ nhìn trúng hắn cũng là chuyện rất bình thường. Haiz! Đoan Mộc sư tỷ vẫn luôn là nữ thần của ta, nếu ta có thể ở chung một chỗ với nàng ta thì thật tốt biết bao! Cho dù chỉ một ngày, giảm thọ mười năm, ta cũng nguyện ý."

Đoan Mộc Tinh Linh dáng người linh hoạt xinh xắn, nhìn qua giống như một thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi, da thịt trắng nõn, mái tóc dài như thác nước đen nhánh, hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm Mặc Thanh Long trên khiêu chiến đài, nói: "Mặc Thanh Long thế mà lại tu luyện Linh cấp trung phẩm võ kỹ tới Đại Thừa, xem ra hắn có thể vững vàng tiến vào top 10, thậm chí có cơ hội tranh đoạt năm vị trí đầu. Trương Nhược Trần, ngươi đã tu luyện tới Huyền Cực Cảnh trung cực vị rồi chứ?"

"Mới hai ngày trước ta vừa đột phá... A... Ngươi nhéo ta làm gì vậy?" Trương Nhược Trần nói.

Hai ngón tay ngọc của Đoan Mộc Tinh Linh nhéo eo Trương Nhược Trần, dùng sức vặn một cái, nói: "Đã đột phá cảnh giới, vì sao hôm qua ngươi không nói cho ta biết,hại ta lo lắng cả một đêm"

"Chuyện này có gì đáng lo lắng?" Trương Nhược Trần nói.

"Ta lo lắng Tây viện không lấy được hạng nhất tân sinh, ngươi cho rằng ta lo lắng cho người sao?"

Đoan Mộc Tinh Linh thu tay về, trên gương mặt thanh lệ lộ ra nụ cười tinh nghịch: "Với thực lực của ngươi, hẳn là có thể tiến vào top 10 Tây viện, có muốn thử một chút hay không?"

Trương Nhược Trần học theo bộ dáng của Đoan Mộc Tinh Linh, hai tay khoanh trước ngực, thản nhiên cười nói: "Xem thử một chút đã, rồi quyết định khiêu chiến ai sau."

"Ngươi đối với top 10 của Tây viện, hẳn là không quá quen thuộc, ta có thể giúp ngươi phân tích." Đoan Mộc Tinh Linh nói: "Top 5 Tây viện, theo thứ tự là Lạc Thủy Hàn, Hoàng Yên Trần, ta, Đà Mộc Tử, Cúc Hải Lan. Ngoại trừ Cúc Hải Lan, bốn người chúng ta đều là võ giả trên

Huyền bảng."

"Cúc Hải Lan là tân sinh đứng đầu Tây viện bảy năm trước, thực lực không kém những người xếp hạng cuối cùng trong Huyền bảng là bao, chỉ là vận khí không tốt, vẫn luôn không thể thắng liên tiếp mười trận ở đấu trường Võ Thị, cho nên mới không thể trở thành võ giả trên Huyền bảng."

"Với thực lực của ngươi hiện tại, so với võ giả trên Huyền bảng còn có chút chênh lệch, không có khả năng chiến thắng bốn người chúng ta. Như vậy còn lại cũng chỉ có Thái Thần xếp hạng thứ sáu, Tư Không Thuật xếp hạng thứ bảy, Tuyết Tình Xuyên xếp hạng thứ tám, Liễu Ngưng xếp hạng thứ chín, Mặc Thanh Long xếp hạng thứ mười"

"Vừa rồi ngươi cũng đã xem Mặc Thanh Long giao đấu với Kim Nguyệt Minh, tên này tu luyện thành công Linh cấp trung phẩm võ kỹ, chiến lực đuổi sát Cúc Hải Lan, vị trí thứ mười cũng không phải là xếp hạng cuối cùng của hắn."

Trương Nhược Trần gật đầu, nhìn chằm chằm Mặc Thanh Long đang đeo song kiếm, nói: "Ta cảm thấy tu vi của hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài, vừa rồi lúc giao thủ với Kim Nguyệt Minh, hắn vẫn còn che giấu thực lực. Thực lực chân chính của hắn, có thể còn lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của ngươi."

"Thật sao? Ngươi nhìn ra được điều gì?" Đoan Mộc Tinh Linh hỏi.

Trương Nhược Trần nói: "Tinh thần lực của hắn hẳn là đã đạt tới hai mươi hai giai. Hơn nữa hắn sử dụng song kiếm, muốn khống chế song kiếm đạt tới cảnh giới Kiếm Tùy Tâm Đi trung giai, độ khó cao hơn so với đơn kiếm rất nhiều. Cho nên, tạo nghệ của hắn trên kiếm ý, hẳn là không sai biệt lắm so với ngươi, đã sắp đạt tới cảnh giới Kiếm Tùy Tâm Đi cao giai. Nếu như tốc độ và lực lượng của hắn cũng có chỗ che giấu, như vậy thực lực chân chính của hắn hẳn là không khác biệt lắm so với ngươi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play