"Vù!"
Hoàng Yên Trần rút chiến kiếm màu xanh ra, cánh tay run lên, minh văn trong kiếm bị kích hoạt, từng luồng kiếm khí vô hình tuôn ra từ trong kiếm, hóa thành lưỡi gió, bay về phía Hồng Y tướng quân.
Mấy chục đạo phong nhận đụng vào áo giáp của Hồng Y tướng quân, phát ra thanh âm "Bành bành", trên áo giáp lưu lại từng đạo vết kiếm màu trắng.
"Mười một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp." Con mắt Hoàng Yên Trần nhíu lại, nhìn chằm chằm vào áo giáp trên người Hồng Y tướng quân.
Một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp nặng năm mươi ba cân. Mười một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp nặng tới năm trăm tám mươi ba cân.
Quân sĩ bình thường cũng chỉ mặc một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp.
Chỉ có cao thủ Địa Cực Cảnh mới dám mặc hơn mười tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp.
Hồng Y tướng quân trong lòng giật mình, thu hồi tâm tư khinh miệt, vừa rồi Hoàng Yên Trần chỉ vẻn vẹn run lên một cái, liền dẫn động mấy chục đạo kiếm khí phong nhận.
Loại thủ đoạn này không phải võ giả Huyền Cực Cảnh bình thường có thể có được.
"Chẳng lẽ là nhân vật trên Huyền Bảng?" Hồng Y tướng quân thầm nghĩ trong lòng.
Hoàng Yên Trần lạnh lùng nói: "Đừng nói là ngươi mặc mười một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp, cho dù mặc hai mươi tầng cũng không giữ được tính mạng của ngươi."
Hồng Y tướng quân khôi phục tỉnh táo, nói: "Cô nương, không biết tôn tính đại danh?"
"Vũ Thị học cung, Hoàng Yên Trần." Hoàng Yên Trần nói.
"Hạng một trăm lẻ ba trên Huyền Bảng, Hoàng Yên Trần." Hồng Y tướng quân hơi kinh ngạc, không ngờ lại thật sự gặp một võ giả Huyền Bảng.
Không nói lời gì, Hoàng Yên Trần cầm theo bảo kiếm màu lam, chân đạp Ngự Phong Cửu Bộ, bước đầu tiên đạp lên vị trí cách mặt đất một mét, xông về phía trước hơn mười mét, bước thứ hai đạp ở vị trí cách mặt đất hai mét, xông về phía trước hơn hai mươi mét, bước thứ ba đã tới đỉnh đầu Hồng Y tướng quân.
Hai tay nàng cầm kiếm, không ngừng rót chân khí vào kiếm thể, kích hoạt toàn bộ ba mươi ba đạo minh văn trong kiếm thể, kéo ra một đạo kiếm quang màu lam dài bảy thước, bổ xuống.
Hồng Y tướng quân không thể không nghênh chiến, huy động chiến kích, cản lại.
"Ầm!"
Bảo kiếm lam sắc truyền đến lực lượng lớn đến kinh người, chấn động đến mức hai tay Hồng Y tướng quân tê dại, chiến kích trong tay như là muốn tuột tay bay ra.
Hoàng Yên Trần nhìn thấy Hồng Y tướng quân chặn một kiếm của nàng, liền lập tức biến chiêu, lại một kiếm chém nghiêng xuống, chém về phía cổ Hồng Y tướng quân.
Hồng Y tướng quân mặc dù là cao thủ Địa Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh tiêm, nhưng tốc độ lại không bằng Hoàng Yên Trần, giờ phút này cánh tay vẫn như cũ thập phần tê dại, căn bản không kịp ngăn cản kiếm thứ hai của Hoàng Yên Trần.
"Chát!"
Chiến kiếm màu xanh da trời, hung hăng chém vào cổ Hồng Y tướng quân, chém Hồng Y tướng quân rơi xuống Kim Báo Độc Giác.
Hồng Y tướng quân lăn một vòng trên mặt đất, mới bò dậy, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, ngón tay sờ soạng về phía cổ, phát hiện mười một tầng Hắc Huyễn Trọng Giáp bị chém rách, trên cổ để lại một vết máu thật dài, chỉ thiếu chút nữa là có thể chém bay đầu hắn.
Võ giả Huyền Bảng lại kinh khủng như thế?
Võ giả Huyền Bảng bình thường, đã có được thực lực chống lại võ giả Địa Cực Cảnh sơ kỳ. Huống chi, Hoàng Yên Trần xếp hạng trên Huyền Bảng khoảng một trăm, thực lực tự nhiên càng thêm khủng bố.
"Hoàng cô nương, đây là ân oán giữa ta và Trương Nhược Trần, hy vọng ngươi không tham dự vào." Sau khi thấy sự lợi hại của Hoàng Yên Trần, giọng điệu của Hồng Y tướng quân trở nên mềm mại hơn vài phần.
Hoàng Yên Trần cầm kiếm đi tới, nói: "Ngươi dùng Tứ Phương quận quốc đến uy hiếp ta?"
"Bản tướng quân không muốn đối địch với Hoàng cô nương." Hồng Y tướng quân nói.
"Đã lâu không có cùng võ giả Địa Cực Cảnh chiến đấu, ta làm sao có thể dễ dàng buông tha ngươi? Như vậy đi! Ngươi nếu có thể ngăn trở mười chiêu của ta, ta liền thả ngươi một con đường sống." Hoàng Yên Trần nói.
"Được!"
Hồng Y tướng quân cũng không phải kẻ yếu, bị Hoàng Yên Trần kích phát hung tính, bàn chân đạp trên mặt đất, thân thể bay vọt lên, một lần nữa rơi xuống trên lưng Kim Báo Độc Giác.
Hắn muốn mượn lực lượng của Kim Báo Độc Giác, đánh một trận với Hoàng Yên Trần, nếu có thể đánh bại Hoàng Yên Trần, vậy hôm nay hắn còn có cơ hội lật ngược thế cờ.
Thân thể mềm mại của Hoàng Yên Trần đứng thẳng tắp, cũng không ngăn cản Hồng Y tướng quân mượn lực lượng của Kim Báo Độc Giác, trực tiếp xông lên.
"Phá Vân Kích!"
Hồng Y tướng quân thi triển ra một loại vũ kỹ Linh cấp hạ phẩm, hai tay múa chiến kích, dốc hết lực lượng toàn thân, một kích đâm về phía Hoàng Yên Trần.
Hoàng Yên Trần phiêu nhiên xoay người, lướt ngang ba bước, sau đó lại lấy tốc độ cực nhanh, một kiếm đâm về phía đầu lâu Hồng Y tướng quân.
Hồng Y tướng quân vội vàng đánh ra một chưởng, từ bên cạnh đánh về phía chiến kiếm Hoàng Yên Trần đâm tới.
"Vù vù!"
Lấy thân thể Hoàng Yên Trần làm trung tâm, trong phạm vi mười trượng, hình thành một vòng xoáy gió lốc, hoàn toàn bao phủ Hồng Y tướng quân và Kim Báo Độc Giác vào trong vòng xoáy.
Bảy, tám thân ảnh Hoàng Yên Trần đồng thời xuất hiện, hoặc là bổ nghiêng, hoặc là chém ngang, hoặc là đâm thẳng.
Sau một lát, vòng xoáy tán đi, Hoàng Yên Trần từ trên lưng Kim Báo Độc Giác bay xuống, cũng không thèm nhìn Hồng Y tướng quân phía sau, thu chiến kiếm màu lam vào vỏ, miệng hừ lạnh một tiếng: "Không chịu nổi một kích."
Hồng Y tướng quân vẫn ngồi trên lưng Kim Báo Độc Giác, trong tay giơ chiến kích thật dài, thân thể không nhúc nhích.
"Xoat!"
Một cỗ gió táp thổi qua, đầu lâu của Hồng Y tướng quân tựa như quả bóng từ trên cổ lăn xuống, cũng không có rơi trên mặt đất, mà là bị cơn lốc thổi ra khỏi Ma Phong cốc, vãi xuống đầy đất máu tươi.
Lúc này, Hoắc Tinh vương tử mang theo gần ngàn quân sĩ Hổ Liệt quân đi tới bên ngoài Ma Phong cốc.
"Bẩm báo Vương tử điện hạ, Trương Nhược Trần trốn vào Ma Phong cốc, Hồng Y tướng quân cũng đuổi theo." Một quân sĩ quỳ rạp xuống trước mặt Hoắc Tinh vương tử.