Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão đồng ý với đề nghị của Hoắc Tinh vương tử, hắn cũng muốn nhân cơ hội này xem thử các thiên kiêu trẻ tuổi của Tây Viện rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Rất nhanh, một khối Trắc Thần Thạch được mang lên, đặt lên giá sắt, đứng trước cửa Thần Lực Điện.
Thanh Hoa phó viện chủ nhìn mười hai học viên trẻ tuổi phía dưới, nói: "Lần kiểm tra tinh thần lực này, mọi người nhất định phải dốc hết toàn lực, chỉ có hiểu rõ cường độ tinh thần lực của mình, Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão mới có thể chỉ điểm tốt hơn cho việc tu hành tinh thần lực của các ngươi. Hiện tại, bắt đầu từ người lớn tuổi nhất trở xuống, theo thứ tự kiểm tra tinh thần lực. Đà Mộc Tử, ngươi lớn tuổi nhất, ngươi kiểm tra trước."
"Vâng!"
Đà Mộc Tử rất tự tin với cường độ tinh thần lực của mình, phải biết rằng, chín năm trước hắn đã lấy thành tích tân sinh đệ nhất, trở thành đệ tử ngoại cung của Tây Viện, hàng năm đều có mười hai cơ hội tiến vào Thần Lực Điện tu luyện tinh thần lực.
Chín năm thời gian, đã khiến cho tinh thần lực của hắn đạt đến một mức độ tương đối cao.
Đà Mộc Tử thân hình cường tráng, toàn thân cơ bắp màu đồng cổ, đi đến trước mặt Trắc Thần Thạch, đặt bàn tay lên trên bề mặt Trắc Thần Thạch.
"Vù!"
Bề mặt Trắc Thần Thạch, hiện lên từng vòng quang văn.
Một tầng quang văn, hai tầng quang văn, ba tầng quang văn..., cuối cùng, quang văn đạt đến hai mươi tư tầng mới dừng lại.
Đà Mộc Tử lau mồ hôi trên trán, nhìn thành tích của mình, trong lòng rất hài lòng, phát ra tiếng cười khoái trá.
"Không hổ là đại sư huynh, tinh thần lực mạnh thật!"
"Nghe nói đại sư huynh còn kiêm tu luyện khí và ngự thú, vừa là Nhị phẩm Luyện Khí sư, cũng là Nhị phẩm Ngự Thú sư, tinh thần lực cường đại, quả nhiên không giống người thường."
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão cũng khẽ gật đầu, nói: "Có thể tu luyện tinh thần lực đến hai mươi tư cấp trước ba mươi tuổi, đã là rất khá rồi. Nếu như ngươi có thể tĩnh tâm lại, dồn hết tâm huyết vào luyện khí hoặc là ngự thú, tương lai nhất định có thể trở thành một gã Luyện Khí sư hoặc là Ngự Thú sư cường đại."
Lời này của Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão thoạt nghe như đang khen ngợi Đà Mộc Tử, nhưng đồng thời cũng là đang nghiêm khắc phê bình hắn.
Thiên phú của Đà Mộc Tử rất cao, tuyệt đối là điều ai cũng thấy rõ, nếu như hắn chuyên tâm tu luyện võ đạo, chắc chắn đã sớm đạt đến Địa Cực Cảnh.
Nếu như hắn chuyên tâm luyện khí, chắc chắn đã là Tam phẩm Luyện Khí sư. Nếu như hắn chuyên tâm ngự thú, cũng chắc chắn đã là Tam phẩm Ngự Thú sư.
Thế nhưng Đà Mộc Tử lại có thiên phú rất cao ở cả ba phương diện, cái gì cũng muốn tu luyện, cho nên mới dẫn đến ba mặt đều giỏi nhưng đều không tinh thông.
Đà Mộc Tử đương nhiên hiểu rõ Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão đang trách cứ mình, vì vậy khiêm tốn thỉnh giáo: "Xin hỏi trưởng lão, về sau đệ tử nên đi theo con đường nào?"
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão nói: "Con đường nằm ở dưới chân ngươi, lựa chọn như thế nào là do chính ngươi quyết định. Ta chỉ có thể cho ngươi một chút ý kiến, nếu như về sau ngươi muốn tiếp tục tu luyện võ đạo, vậy thì nhất định phải từ bỏ luyện khí và ngự thú, chỉ có thể coi chúng là thú vui tiêu khiển, tuyệt đối không thể tốn quá nhiều tâm tư. Nếu là như vậy, với thiên phú của ngươi, đầu năm sau, khi nội cung mở cuộc thi khảo hạch di tích trung cấp, hẳn là ngươi sẽ có cơ hội đột phá đến Địa Cực Cảnh, trở thành đệ tử nội cung."
Nghe thấy "cuộc thi khảo hạch di tích trung cấp", hai mắt Đà Mộc Tử sáng lên.
Không chỉ Đà Mộc Tử, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, còn có mấy lão sinh đã ở Vũ Thị học cung được vài năm, tất cả đều trở nên hưng phấn.
Cuối cùng cũng đợi được tin tức về cuộc thi khảo hạch di tích trung cấp.
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão lại nói: "Nếu như ngươi muốn đi theo con đường luyện khí hoặc là ngự thú, với tinh thần lực hai mươi tư cấp của ngươi, hoàn toàn có tư cách tiến vào nội cung tu luyện, ta có thể giới thiệu cho ngươi một vị trưởng lão Luyện Khí sư làm thầy, hoặc là trưởng lão Ngự Thú sư làm thầy. Đà Mộc Tử, ngươi dự định lựa chọn như thế nào?"
Đà Mộc Tử siết chặt nắm tay, dường như đã hạ quyết tâm, cười nói: "Bẩm báo trưởng lão, ta vẫn luôn muốn trở thành một cường giả võ đạo, nếu như muốn đột phá Địa Cực Cảnh, bốn năm trước ta đã có cơ hội rồi."
"Bốn năm qua, nguyên nhân ta nghiên cứu ngự thú và luyện khí, chính là bởi vì ta đang đợi cuộc thi khảo hạch di tích trung cấp vào năm sau. Nếu như đầu năm sau học cung mở di tích trung cấp, ta đương nhiên phải lựa chọn con đường võ đạo, dùng trạng thái tốt nhất, tiến vào di tích trung cấp."
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão có chút kinh ngạc, trên mặt lộ ra thần sắc dở khóc dở cười, nói: "Ngươi chậm chạp không đột phá Địa Cực Cảnh, chính là vì muốn đợi cuộc thi khảo hạch di tích trung cấp vào năm sau?"
"Chính xác." Đà Mộc Tử nói.
Đột phá Địa Cực Cảnh là một chuyện rất khó khăn, cho nên, Vũ Thị học cung mỗi hai năm lại tổ chức một lần khảo hạch di tích sơ cấp.
Cái gọi là khảo hạch di tích sơ cấp, kỳ thật chính là khảo hạch thăng cấp. Chỉ có học viên đạt đến Huyền Cực Cảnh đại viên mãn, mới có tư cách tham gia.
Bên trong di tích sơ cấp, học viên không chỉ có thể có được rất nhiều tài nguyên tu luyện quý giá, còn có thể nhận được tôi luyện tàn khốc, rất nhiều học viên bị kẹt ở Huyền Cực Cảnh đại viên mãn đều có thể thông qua lần tôi luyện này, đột phá bình cảnh, đạt đến Địa Cực Cảnh, trở thành đệ tử nội cung.
Khảo hạch di tích sơ cấp được tổ chức hai năm một lần, chỉ có võ giả Huyền Cực Cảnh đại viên mãn mới có thể tham gia.
Mà khảo hạch di tích trung cấp lại mười năm mới tổ chức một lần, chỉ có mười học viên đứng đầu của tứ đại viện mới có thể tham gia, cơ hội càng thêm quý giá, có thể nhận được chỗ tốt cũng nhiều hơn. Bởi vậy, những thiên tài đỉnh đầu của tứ đại viện hầu như đều đang cố gắng áp chế tu vi của mình, chính là vì muốn đợi khảo hạch di tích trung cấp.
Trương Nhược Trần liếc mắt nhìn Hoàng Yên Trần và Đoan Mộc Tinh Linh, thầm nghĩ, "Khó trách mười năm qua, tân sinh đệ nhất của Tây Viện, chỉ có một người đột phá Địa Cực Cảnh tiến vào nội viện tu luyện, thì ra những người khác đều đang đợi khảo hạch di tích trung cấp." thủ một suất hay không, dù
Trương Nhược Trần cũng đang suy nghĩ xem mình sao bỏ lỡ cơ hội lần này, phải đợi thêm mười năm nữa.
Đà Mộc Tử lui xuống, đến lượt học viên thứ hai đi kiểm tra tinh thần lực, là tân sinh đệ nhất bảy năm trước, tên là Cúc Hải Lan, năm nay hai mươi sáu tuổi.
"Cúc Hải Lan, tinh thần lực mười tám cấp"