Xương cốt và cơ nhục trong cơ thể Trương Nhược Trần đều phát ra tiếng động, giống như có thứ gì đó bị vỡ vụn.
Chân khí trong ba mươi sáu kinh mạch trong cơ thể hắn vận chuyển với tốc độ cực nhanh, điên cuồng thôn phệ dược lực của Bán Thánh Chân Dịch, đưa đến từng ngóc ngách trong cơ thể.
Dược lực của Bán Thánh Chân Dịch vận hành một vòng chu thiên trong cơ thể, Trương Nhược Trần cảm thấy kinh mạch toàn thân đều trở nên mềm dẻo hơn rất nhiều.
"Chỉ mới hấp thu một tia dược khí mà đã có hiệu quả như vậy, nếu như uống hết giọt Bán Thánh Chân Dịch này, võ thể của ta không biết sẽ cường đại đến mức nào?"
Trương Nhược Trần vội vàng tiến vào không gian bên trong Thời Không Tinh Thạch, nuốt giọt Bán Thánh Chân Dịch kia vào bụng.
Vừa nuốt Bán Thánh Chân Dịch vào bụng, một luồng khí lạnh thấu xương từ trong bụng tỏa ra, khiến toàn thân Trương Nhược Trần run rẩy, trên da bắt đầu xuất hiện một lớp băng sương.
Lớp băng sương này càng ngày càng dày, nửa canh giờ sau, Trương Nhược Trần bị đóng băng hoàn toàn, biến thành một người băng cao hai mét.
Trương Nhược Trần ngồi xếp bằng trong khối băng, hai mắt nhắm nghiền, hai tay đặt trên đầu gối, ba mươi sáu kinh mạch trong cơ thể đồng thời vận chuyển, không ngừng hấp thu dược lực của Bán Thánh Chân Dịch.
Một ngày sau.
Giọt Bán Thánh Chân Dịch kia đã bị Trương Nhược Trần luyện hóa hoàn toàn thành Ngọc Tịnh Chân Khí, theo Ngọc Tịnh Chân Khí vận hành khắp kinh mạch, dược lực của Bán Thánh Chân Dịch cũng bắt đầu tỏa ra toàn thân.
Cảm giác lạnh lẽo trong cơ thể biến mất, thay vào đó là một luồng khí nóng, trong bụng như có một ngọn lửa đang bốc cháy, toàn thân đều nóng rực.
Lớp băng bên ngoài cơ thể Trương Nhược Trần bắt đầu tan chảy, biến thành nước, cuối cùng bị bốc hơi hết.
Lại hai ngày nữa trôi qua.
Trong cơ thể Trương Nhược Trần khôi phục lại bình thường, làn da lại tản mát ra bạch quang nhàn nhạt. Toàn thân đều được chân khí bao bọc, từng sợi chân khí không ngừng chui ra từ trong lỗ chân lông, giống như một con linh xà.
Đến ngày thứ tư, Trương Nhược Trần rốt cuộc đã hoàn toàn luyện hóa giọt Bán Thánh Chân Dịch kia, kinh mạch trong cơ thể càng thêm rộng lớn, ngay cả dung lượng khí hồ cũng tăng lên khoảng một phần mười.
Võ giả cùng cảnh giới, dung lượng Khí Hồ cơ hồ đều giống nhau.
Phục dụng Bán Thánh Chân Dịch, lại làm cho khí hồ tăng lên.
Nói cách khác, cùng cảnh giới, chân khí của Trương Nhược Trần sẽ thâm hậu hơn những võ giả khác, trong cơ thể có thể dung nạp càng nhiều chân khí.
Giống như Đoan Mộc Tinh Linh và Hoàng Yên Trần, hàng năm đều có thể nhận được gần mười giọt Bán Thánh Chân Dịch, dùng để đề thăng thể chất của mình. Số lượng chân khí có thể chứa đựng trong Khí Hồ của hai nàng, khẳng định vượt xa võ giả Huyền Cực Cảnh đại viên mãn khác.
Trương Nhược Trần chỉ luyện hóa được một giọt Bán Thánh Chân Dịch đã có được lợi ích cực lón.
Xương cốt, cơ bắp, ngũ tạng, toàn bộ đều được rèn luyện một lần, Trương Nhược Trần có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng của mình trở nên càng thêm cường đại.
Tu vi cũng tăng lên rõ rệt, cách Huyền Cực Cảnh hậu kỳ viên mãn không xa.
"Bán Thánh Chân Dịch quả nhiên là bảo vật, nếu có thêm nhiều Bán Thánh Chân Dịch thì tốt!" Trương Nhược Trần thở phào, tứ chi bát hài thư sướng vô cùng.
Trương Nhược Trần sở dĩ có thể trong vòng bốn ngày hoàn toàn luyện hóa một giọt Bán Thánh Chân Dịch, đó là bởi vì hắn có ba mươi sáu kinh mạch, tốc độ luyện hóa nhanh hơn nhiều so với những võ giả khác.
Nếu đổi lại là một vị võ giả Huyền Cực Cảnh hậu kỳ khác, ít nhất cũng phải tốn hai mươi ngày mới có thể luyện hóa hoàn toàn một giọt Bán Thánh Chân Dịch.
Trương Nhược Trần tính toán thời gian, đã gần đến lúc Thần Lực Điện mở ra, vì vậy lập tức đi ra khỏi không gian bên trong Thời Không Tinh Thạch, đi về phía Thần Lực Điện.
Sáng sớm, sắc trời vừa mới sáng lên.
Bên ngoài Thần Lực Điện, tám vị học viên trẻ tuổi tụ tập, trong đó có sáu vị đều là nữ tử, chỉ có hai vị là nam tử.
Tám người này chính là tân sinh đệ nhất Tây Viện bao năm qua.
Trương Nhược Trần là người thứ chín, cũng là người cuối cùng đi tới bên ngoài Thần Lực Điện.
Ngoại trừ Trương Nhược Trần ra, tám người khác tu vi yếu nhất đều là Huyền Cực Cảnh đại cực vị, người đó chính là tân sinh đệ nhất năm ngoái, Tuyết Linh.
Bảy người còn lại, toàn bộ đều là cảnh giới Huyền Cực Cảnh đại viên mãn.
Tân sinh năm nay đứng đầu là "Trương Nhược Trần", tân sinh viên đứng đầu năm ngoái là "Tuyết Linh". Tân sinh hai năm trước đứng đầu là "Ngụy Trì Thiên Thông", tân sinh ba năm trước đứng đầu là "Đoan Mộc Tinh Linh", bốn năm trước tân sinh đứng đầu là "Lạc Thủy Hàn", tân sinh đứng đầu năm năm trước là "Hoàng Yên Trần".
Ngụy Trì Thiên Thông cũng là thiếu niên thiên tài không tầm thường, mới bái nhập học cung Võ Thị hai năm đã đạt tới Huyền Cực Cảnh đại viên mãn, khiến rất nhiều trưởng lão đều khiếp sợ.
Còn có một vị nam đệ tử khác, hắn là tân sinh đệ nhất chín năm trước, tên là Đà Mộc Tử, đã dừng lại ở cảnh giới Huyền Cực Cảnh đại viên mãn sáu năm.
Năm nay, hắn đã hai mươi chín tuổi, nếu trước ba mươi tuổi vẫn không thể đạt tới Địa Cực Cảnh, hắn sẽ vĩnh viễn không có cơ hội trở thành đệ tử nội cung của Võ Thị Học Cung.
Huyền Cực Cảnh đại viên mãn đến Địa Cực Cảnh là một ranh giới lớn, rất nhiều thiên tài nguyên bản tốc độ tu luyện rất nhanh đều có thể sẽ bị vây ở cảnh giới này mười năm, hai mươi năm, thậm chí cả đời.
Cho nên nói, cũng không thể nói Đà Mộc Tử thiên phú thấp, mà là muốn đột phá đến Địa Cực Cảnh thật sự quá khó khăn.