Mọi người bên ngoài Võ Tháp chỉ có thể nhìn thấy ngọn đèn tháp tầng ba của Võ Tháp sáng lên, nhưng lại không biết Trương Nhược Trần rốt cuộc xông qua được cửa thứ mấy?
Đừng nói là Tư Đồ trưởng lão không tin, phần lớn những võ giả trẻ tuổi ở đây cũng ôm thái độ hoài nghi.
Dù sao, tân sinh xông qua cửa thứ hai của tầng thứ ba, thật sự là chuyện động trời.
Tư Đồ trưởng lão đi tới phía dưới cửa chính của Võ Tháp, duỗi một cánh tay ra, đặt lên trên một vách tường sắt lõm xuống, rót chân khí trong cơ thể vào vách tường sắt.
Võ Tháp là một kiện Chân Vũ Bảo Khí, dưới sự thôi thúc chân khí của Tư Đồ trưởng lão, một bộ phận minh văn trong Võ Tháp được kích hoạt.
"Xoat!"
Linh Khí Kính Diện tầng thứ ba của Võ Tháp, lập tức hiện ra quang hoa màu trắng.
Hình ảnh Trương Nhược Trần xông vào cửa ải thứ hai của tầng thứ ba Võ Tháp, hiện lên trên Linh Khí Kính Diện.
Chín vị trưởng lão đứng ở phía dưới Võ Tháp, bốn trăm sáu mươi tám vị tân sinh, còn có rất nhiều học viên khóa trước, tất cả đều nhìn về phía Linh Khí Kính Diện của tầng thứ ba Võ Tháp.
Trên Linh Khí Kính Diện chính là hình ảnh Trương Nhược Trần cùng mười tám Luyện Khí Chiến Sĩ giao thủ. Trương Nhược Trần đánh rất hăng say, mỗi một động tác đều lưu loát như nước chảy mây trôi, thế như chẻ tre đánh bại toàn bộ mười tám Luyện Khí Chiến Sĩ.
Hình ảnh chiến đấu, khiến cho đám võ giả trẻ tuổi phía dưới nhiệt huyết sôi trào, hận không thể biến thành Trương Nhược Trần, đang giao thủ cùng mười tám Luyện Khí Chiến Sĩ.
Về phần những nữ đệ tử, ánh mắt đẹp càng thêm kinh ngạc, lộ ra thần sắc thán phục. Đến cuối cùng, tất cả đều nhìn về phía Trương Nhược Trần đang đứng dưới Võ Tháp, lộ ra ánh mắt sùng bái.
Biểu hiện của Trương Nhược Trần trong Võ Tháp, thật sự quá mức kinh diễm!
Trong thế giới lấy võ vi tôn, thiếu niên anh kiệt như Trương Nhược Trần, tự nhiên sẽ có rất nhiều nữ tử vì hắn mà điên cuồng.
"Đáng hận! Hắn vậy mà thật sự xông qua cửa thứ hai của tầng thứ ba Võ Tháp!"
Hoắc Tinh Vương Tử đứng trong đội ngũ tân sinh, ánh mắt băng hàn nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần đứng dưới Võ Tháp, trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải diệt trừ tên Cửu vương tử của Vân Vũ Quận Quốc này.
Hoắc Tinh Vương Tử, Tử Thiến, Diêu Thanh Đồng vốn dĩ đều là những thiên tài hiếm có, thể nhưng so với Trương Nhược Trần, bọn hắn kém xa một bậc.
Cho nên, danh tiếng tân sinh năm nay, gần như đều bị Trương Nhược Trần cướp mất.
Người thứ tư trong lịch sử Tây Viện, ai có thể so sánh với hắn?
Võ Tháp khảo hạch tiếp tục, không có ai xông qua được cửa thứ ba của tầng thứ hai.
Đến lúc hoàng hôn, Võ Tháp khảo hạch rốt cuộc cũng kết thúc, trong đó một trăm hai mươi người ưu tú nhất, trở thành đệ tử ngoại cung của Tây Viện, Võ Thị Học Cung.
Xếp hạng của một trăm hai mươi vị tân sinh cũng nhanh chóng được xếp ra, không có gì bất ngờ, Trương Nhược Trần trở thành tân sinh đệ nhất.
Tử Thiến xếp thứ hai, Hoắc Tinh Vương Tử xếp thứ ba, Diêu Thanh Đồng xếp thứ tư.
Trong top mười, tổng cộng có sáu nữ đệ tử, bốn nam đệ tử.
May mà có Trương Nhược Trần, bằng không tân sinh năm nay lại là nữ đệ tử chiếm ưu thế hơn nam đệ tử.
Vân Vũ Quận Quốc tổng cộng có mười lăm vị võ giả trẻ tuổi trở thành đệ tử ngoại cung của Tây Viện, Tứ Phương Quận Quốc có ba mươi tám người trở thành đệ tử ngoại cung của Tây Viện.
Nói chung, Tứ Phương Quận Quốc chiếm cứ ưu thế tuyệt đối về số lượng tân sinh. Thế nhưng, Vân Vũ Quận Quốc lại chiếm giữ tân sinh đệ nhất và tân sinh đệ nhị, có thể nói là rất nổi bật.
Những năm trước, Tây Viện cũng chiêu mộ một trăm hai mươi vị trí tân sinh, võ giả của Tứ Phương Quận Quốc chiếm cứ một nửa. Thế nhưng năm nay ngay cả một phần ba cũng không đến, sắc mặt Hoắc Tinh Vương Tử rất khó coi.
"Nếu không phải Trương Nhược Trần và Tử Thiến ở vòng thứ nhất, săn giết hơn mười tên thiên tài của Tứ Phương Quận Quốc, năm nay, Tứ Phương Quận Quốc làm sao có thể chỉ có ba mươi tám người trở thành đệ tử ngoại cung." Sắc mặt Hoắc Tinh Vương Tử âm trầm, không che giấu sát ý trong mắt.
Tạ Chiêu Võ nói: "Vương Tử Điện Hạ, Trương Nhược Trần dù sao cũng chỉ có tu vi Huyền Cực Cảnh trung kỳ, với thế lực của Tứ Phương Quận Quốc chúng ta ở Tây Viện, tuyệt đối có thể dễ dàng diệt trừ hắn. Về phần Tử Thiến, giết chết nàng ta thì quá đáng tiếc, chi bằng thu nàng ta làm Vương Tử Phi?"
Hoắc Tinh Vương Tử trong lòng khẽ động, híp mắt cười nói: "Tử Thiến thiên phú quả thật rất cao, không ngờ xếp hạng còn cao hơn cả bổn vương tử. Nếu có thể thu nàng ta làm Vương Tử Phi, đối với bổn vương tử mà nói, tuyệt đối là như hổ thêm cánh. Bất quá, nàng ta và Trương Nhược Trần có quan hệ rất tốt, nàng ta sẽ đồng ý sao?"
Tạ Chiêu Võ cười nói: "Trương Nhược Trần chỉ là một tên vương tử của hạ đẳng quận quốc, nếu Tứ Phương Quận Quốc đánh bại Vân Vũ Quận Quốc, về sau hắn ngay cả vương tử cũng không làm được. Tử Thiến là một nữ nhân thông minh, tin rằng nàng ta sẽ biết lựa chọn như thế nào. Nếu nàng ta vẫn không chịu thần phục Vương Tử Điện Hạ, chúng ta sẽ dùng một số thủ đoạn cứng rắn, ép nàng ta khuất phục. Trước cường quyền, không tin nàng ta không khuất phục.
Hoắc Tinh Vương Tử mỉm cười, nhìn về phía Tử Thiến, phát hiện nữ nhân này quả thật rất xinh đẹp, nếu có thể thu nàng ta làm Vương Tử Phi, dường như cũng là một chuyện rất tuyệt.
Lúc Hoắc Tinh Vương Tử nhìn thấy Trương Nhược Trần, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, nói: "Trương Nhược Trần nhất định phải chết! Tạ Chiêu Võ, ngươi đi tìm Phong Tri Lâm, bảo hắn tối nay đến gặp ta."
Phong Tri Lâm là huynh trưởng của Phong Tri Y, hai năm trước đã trở thành đệ tử ngoại cung của Võ Thị Học Cung, tu vi võ đạo đã đạt tới Huyền Cực Cảnh đại cực vị.
Hoắc Tinh Vương Tử quyết định lợi dụng Phong Tri Lâm để đối phó với Trương Nhược Trần.
Thân đệ đệ của Phong Tri Lâm chết trong tay Trương Nhược Trần, thân là huynh trưởng, sao có thể không báo thù cho đệ đệ?
Trở thành đệ tử ngoại cung của Tây Viện, phải đi nhận y bào, lệnh bài và chìa khóa chỗ ở dành riêng cho đệ tử ngoại cung.
Y bào của đệ tử ngoại cung, tất cả đều là áo trắng.
Về phần lệnh bài, không phải đơn giản như vậy. Lệnh bài của Võ Thị Học Cung, được điêu khắc từ bạch ngọc, khắc thêm minh văn, luyện chế thành Chân Vũ Bảo Khí, nhìn qua chỉ lớn bằng bàn tay.
Trong lệnh bài không chỉ ghi chép tư liệu của mỗi học viên, mà còn ghi chép điểm cống hiến của mỗi học viên.
Ví dụ như Trương Nhược Trần là tân sinh đệ nhất, được thưởng ba ngàn điểm cống hiến. Cho nên, điểm cống hiến hiển thị trên lệnh bài của hắn là ba ngàn điểm.
Tử Thiến là tân sinh thứ hai, được thưởng hai ngàn điểm cống hiến, cũng được ghi lại trên lệnh bài.