Tốc độ của Trương Nhược Trần cực nhanh, bằng một loại khí thế càn quét, đi qua hành lang.
Sau khi hắn đi qua hành lang, mười tám tôn Luyện Khí Chiến Sĩ đều trở về vị trí cũ, đứng im bất động.
Trương Nhược Trần nhìn từng vết bầm tím trên hai tay, thở dài một hơi, "Chung quy vẫn là thân thể máu thịt, giao thủ với những Luyện Khí Chiến Sĩ này, thật sự là quá thiệt thòi! Nhưng dù sao cũng đã vượt qua!"
Trương Nhược Trần tiếp tục tiến về phía trước, tiến vào cửa ải thứ ba của tầng thứ ba.
"Biến thái! Vậy mà không bị chút thương tổn nào vượt qua cửa ải thứ hai của tầng thứ ba, với năng lực của hắn, nói không chừng có thể vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba." Đoan Mộc Tinh Linh nắm chặt hai bàn tay trắng như tuyết, nhìn chằm chằm vào linh kính, trong lòng rất khó chịu.
Phải biết rằng, lần đầu tiên nàng tiến vào Võ Tháp cũng không vượt qua được cửa ải thứ hai của tầng thứ ba.
Trong lịch sử Tây Viện, tân sinh lần đầu tiên tiến vào Võ Tháp có thể vượt qua cửa ải thứ hai của tầng thứ ba, tổng cộng chỉ có ba người.
Trương Nhược Trần chính là người thứ tư.
Đoan Mộc Tinh Linh nói: "Trần tỷ, tỷ nói xem hắn có thể vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba hay không?"
Hoàng Yên Trần trầm tư một lát, nói: "Trong lịch sử Tây Viện, chỉ có một tân sinh vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba, đó chính là người thủ quan Võ Tháp, Lạc Hư. Đã có thể đánh bại Lạc Hư ở cùng một cảnh giới, nói không chừng Trương Nhược Trần có thể vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba."
"Hơn nữa, nếu hắn vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba, cửa ải thứ nhất của tầng thứ tư cũng không cần phải khiêu chiến, bởi vì, ở cửa ải thứ nhất của tầng thứ hai, hắn đã vượt qua cửa ải thứ nhất của tầng thứ tư rồi."
Cửa ải thứ nhất của tầng thứ tư chính là tiếp được chín quyền của Lạc Hư.
Ở cửa ải thứ nhất của tầng thứ hai, Trương Nhược Trần đã tiếp được chín quyền của Lạc Hư.
Đôi mắt Đoan Mộc Tinh Linh khẽ chớp, như đang suy nghĩ điều gì đó, nói: "Nếu hắn vượt qua cửa ải thứ nhất của tầng thứ tư, tuyệt đối sẽ lấn át phong quang của chúng ta, trở thành nhân vật phong vân số một Vũ Thị Học Cung. E rằng, ngay cả nội cung của Vũ Thị Học Cung cũng sẽ bị kinh động."
Hoàng Yên Trần nói: "Ý của muội là?"
Đoan Mộc Tinh Linh cười tinh quái: "Nếu hắn vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba, chúng ta sẽ ra tay ngăn hắn lại, không cho hắn tiến vào tầng thứ tư."
Hoàng Yên Trần gật đầu, nói: "Cũng được. Đã những nam học viên Tây Viện kia gọi chúng ta là nữ ma đầu, chúng ta nên làm những gì nữ ma đầu nên làm. Ví dụ như, chèn ép người mới."
"Không phải chèn ép, chúng ta đang cứu hắn. Nếu hắn biểu hiện quá mức nghịch thiên, đối với hắn mà nói, chưa chắc đã là chuyện tốt!" Đoan Mộc Tinh Linh như đang cố gắng thuyết phục bản thân, còn nhẹ nhàng gật đầu, tự nhủ: "Những gì ta làm đều là vì muốn tốt cho hắn.
Nhưng nụ cười tà ác trên mặt nàng đã bán đứng nàng.
Nhìn nàng lúc này, không giống một thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi, mà giống một tiểu ma nữ hơn.
Cửa ải thứ ba của tầng thứ ba có chút tương tự với cửa ải thứ ba của tầng thứ hai, đều là một ao nước hình vuông mỗi cạnh một trượng, đều có vài vòng gợn sóng.
Khác biệt là, lần này là hai đồng ngân rơi xuống nước cùng lúc, tạo thành hai vòng gợn sóng.
Võ giả muốn vượt qua ải phải nhất tâm nhị dụng, đồng thời quan sát hai vòng gợn sóng, không thể có chút sơ suất nào.
Hơn nữa, hai đồng ngân rơi xuống nước cùng lúc sẽ tạo thành sự quấy nhiễu rất lớn cho võ giả khi quan sát, khó khăn tăng lên rất nhiều.
Muốn làm được nhất tâm nhị dụng, tinh thần lực ít nhất phải đạt tới trên Nhị Thập Giai.
Muốn đếm được số lượng gợn sóng của hai nơi, chỉ có tinh thần lực Nhị Thập Giai là chưa đủ, ít nhất phải đạt tới Nhị Thập Ngũ Giai mới có thể làm được.
Phải biết rằng, ngoại trừ Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư, Ngự Thú Sư chuyên tu luyện tinh thần lực, những võ giả khác căn bản sẽ không lãng phí thời gian vào việc tu luyện tinh thần lực.
Nếu không chuyên tâm tu luyện tinh thần lực, tinh thần lực của một võ giả Thiên Cực Cảnh nhiều nhất cũng chỉ đạt tới Nhị Thập Giai đến Nhị Thập Ngũ Giai.
Một võ giả trẻ tuổi muốn vượt qua cửa ải này gần như là chuyện không thể.
Đương nhiên, đối với Trương Nhược Trần mà nói, tinh thần lực của hắn đã vượt qua Tam Thập Giai, cửa ải này đối với hắn cũng không tính là khó.
Sau khi mặt nước hoàn toàn yên tĩnh trở lại, Trương Nhược Trần cầm bút khắc ghi lại số lượng gợn sóng đã quan sát được lên ngọc bia, cứ như vậy nhẹ nhàng vượt qua cửa ải này. "Năm nay, tân sinh ưu tú nhất cũng chỉ mới vượt qua cửa ải thứ nhất của tầng thứ ba. Hiện tại ta đã vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba, chắc chắn có thể trở thành tân sinh số một năm nay. Tầng thứ tư của Võ Tháp, thôi không đi nữa, biểu hiện quá mức yêu nghiệt, chưa chắc đã là chuyện tốt." Trương Nhược Trần thầm nghĩ.
Hắn không phải người thích náo nhiệt, vượt qua tầng thứ tư của Võ Tháp cũng không được thêm phần thưởng. Nếu đã vậy, chi bằng dừng ở đây, hiện tại rời khỏi Võ Tháp là được.
Trương Nhược Trần đang nghĩ như vậy, hai tuyệt sắc mỹ nữ từ trong cánh cửa kim loại đi ra, chắn trước mặt hắn.
"Trương Nhược Trần, tầng thứ tư Võ Tháp, ngươi không cần phải đi."
Hoàng Yên Trần chắp tay sau lưng, đứng thẳng người, thần sắc có chút kiêu ngạo, hơi ngẩng cắm trắng nõn, nhìn xuống Trương Nhược Trần từ trên cao.
Nàng cao khoảng một mét bảy lăm, lại đứng trên bậc thang, càng thêm cao gầy, eo thon, chân dài, dáng người hoàn mỹ đến cực điểm.
Trương Nhược Trần đứng phía dưới, nhìn dung nhan tuyệt mỹ của Hoàng Yên Trần, nói: "Ta đã vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba, tại sao không thể đi tầng thứ tư?"
Ban đầu hắn không định đi tầng thứ tư Võ Tháp, nhưng bị người ta cảnh cáo không được đi tầng thứ tư Võ Tháp lại là chuyện khác.
Rốt cuộc các nàng muốn làm gì?
Trương Nhược Trần đương nhiên nhận ra hai vị sư tỷ trước mặt, các nàng đều là cao thủ trên Huyền Bảng, tu vi cường đại, ở Tây Viện có thể nói là hô phong hoán vũ, ngay cả những lão sinh kia cũng phải e ngại.
Nhưng, vậy thì sao?
Trương Nhược Trần không sợ, dù sao nơi này là Võ Tháp, hắn không sợ các nàng dám ra tay giết hắn.
Hoàng Yên Trần nghiêm nghị nói: "Chúng ta đang cứu ngươi, không phải hại ngươi. Người nếu biểu hiện ưu tú, tự nhiên sẽ nhận được rất nhiều tài nguyên tu luyện, trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của học cung. Nhưng nếu ngươi biểu hiện quá mức ưu tú, đối với ngươi mà nói, đó không phải chuyện tốt, ngược lại sẽ rước họa sát thân."
"Nghe cũng có lý."
Trương Nhược Trần gật đầu, lại nói: "Nhưng ta và các ngươi không thân không quen, các ngươi quan tâm an nguy của ta như vậy, có phải quá không hợp tình hợp lý hay không? Rốt cuộc các ngươi có mục đích gì? Nói thẳng ra đi!"