Khi Khương Giáng
xem tin nhắn thì trời đã tối.
Gần đây để học tập
tốt hơn, cô đã không mang theo điện thoại bên người, đặt nó trong ký túc xá.
Sau tiết tự học
buổi tối, cô đến siêu thị của trường để mua một số đồ ăn vặt như thường lệ.
Sau khi trở lại
ký túc xá, cô rửa mặt xong và bắt đầu ôn bài.
Tuy nhiên mỗi lần
trước khi ôn bài, cô đều phải nhìn điện thoại của mình trước để xử lý các cuộc
gọi nhỡ hoặc tin nhắn chưa đọc.
Không nhìn thì
không biết nhưng nhìn thì giật mình.
Lục Phi vậy mà đã
gửi cho cô một tin nhắn.
Khương Giáng nhìn
lời nhắc tin nhắn trên màn hình, trực tiếp bỏ qua tin nhắn từ em trai Khương
Bình An, trực tiếp nhấp vào tin nhắn của Lục Phi.
Một bức ảnh hoàng
hôn.
Một câu.
Khương Giáng nhìn
tin nhắn, sững sờ trong vài giây.
Cậu ấy đã trở lại!
Cô nhìn thời gian
hiển thị trên màn hình, khoảng 5 giờ chiều.
Cô tính thời gian
từ Dung Thành đến huyện Quỳ.
Đã khoảng năm giờ
kể từ khi cậu ấy khởi hành.
Nếu mất năm giờ,
vậy bây giờ cậu ấy có lẽ đã đến Lương Bình rồi phải không?
Nói cách khác, cậu
ấy sẽ về đến nhà sau hai giờ nữa?
"Cậu thi thế
nào? Được cử đi học không?"
Khương Giáng soạn
tin nhưng ngay sau đó cô lại xóa tất cả.
Không thể hỏi!
Nếu cậu ấy không
thi đậu, mình hỏi như vậy không phải sẽ dậu đổ bìm leo khiến cậu ấy càng đau buồn
hơn sao?
“Vậy ngày mai cậu
có đến trường không?” Khương Giáng lại soạn tin.
Tuy nhiên ngay sau
đó, cô lại xóa đi.
Không, không, hỏi
kiểu này có vẻ như mình rất nóng lòng muốn gặp cậu ấy.
"Lần này
mình thi được top 10 khối!"
Vẫn không ổn,
Khương Giáng lại xóa đi, gửi vậy có chảnh quá không?
Nằm trong top 10
của khối, đứng trước mặt cậu ấy dường như cũng không gì ghê gớm.
Khương Giáng rất
rối rắm.
Vậy rốt cuộc nên
gửi cái gì đây?
Cũng không thể
không trả lời đúng không?
"Khương
Giáng, một mình cầm điện thoại làm gì vậy? Biểu c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.