Triệu Lệ Hoa còn nhớ rõ bộ
dáng Ngôn Dự từng ở trước mặt lập lời thề son sắc cầu xin chịu trách nhiệm.
Không nghĩ tới nhanh như vậy
liền tự vả mặt, quả nhiên lời nói của bọn đàn ông là không thể tin tưởng được.
Triệu Lệ Hoa nhìn Dương tiểu
thư điềm đạm đáng thương đứng trước mặt
Ngôn Dự, bất lực thê thảm,khi đứng ở trước mặt
cô lại bừng bừng khí thế, ánh mắt khinh miệt, đúng là thái độ một trời một
vực. Thở dài nói: "Tôi biết, vậy cô cứ nhanh chóng đem anh ta đi lẹ đi. Đừng
ngày nào cũng đến trước mặt tôi gây phiền toái.”
Cô ta vốn đang khí thế sôi
trào sao khi nghe cô nói liền lộ ra ánh mắt không thể tin tưởng được.
"Cô đang khoe khoang với
tôi à? A... Nếu không phải dựa vào gương mặt có vài phần tinh xảo này của cô,
cô cảm thấy Ngôn Dự sẽ để ý đến cô sao? Vừa mới bắt đầu tôi còn tưởng rằng là
tiểu thư danh môn vọng tộc nhà nào đây, ai lại biết bất quá chỉ là con gái nhà
giàu tầm trung lại không được cha yêu thương, đến việc xách giày cho Ngôn Dự
cũng không đến lượt cô.”
Triệu Lệ Hoa rất không kiên
nhẫn, chỉ cảm thấy vừa mệt vừa ồn ào, như có con chó đang cắn giẻ lau sủa um
sùm.
"Tôi biết rồi, bởi vì
tôi xinh đẹp, cho nên nhất định là tôi
quyến rũ anh ta, bằng không với việc tôi xuất thân thấp kém, xách giày cho anh
ta cũng không xứng. Mà Dương tiểu thư đây thân phận tôn quý, lại là mối tình đầu
của anh ta, bộ dạng cũng không tệ, có thể mang giày cho anh ta. Cho nên tôi
không có tư cách cùng anh ta ở cùng một chỗ, người như cô mới có tư cách, cùng
anh ta trai tài gái sắc một đôi lương duyên ông trời tác hợp, và từ bây giờ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.