Tống Chung rửa sạch một nắm rau sam, đổ thêm chút nước tinh khiết, bỏ vào cái nồi đã được khử sạch mùi tanh, bắt đầu nấu lại nồi canh rau dại. 
Cô mở lớp giấy dầu gói bánh mì đậu đỏ ra, cắn một miếng, hương lúa mì mềm mại quyện với vị ngọt của nhân đậu đỏ, ấm áp lan tỏa trong lòng.
Tổ tiên Đông Hạ tuyển chọn kỹ lưỡng, chẳng thua gì vi cá mập cả, đúng không?
Nồi canh đã không còn mùi lạ, Tiểu Bạch lại lạch bạch đi đến bên cạnh Tống Chung, chiếc mỏ dài nhẹ chạm vào thành nồi, ý đồ quá rõ ràng.
“Bốn cân thịt hôm qua ăn hết rồi à?” Tống Chung kinh ngạc hỏi. Tiểu Bạch nghiêng đầu, dụi nhẹ vào người cô.
Tống Chung lấy ra một khối thịt cá quái vật ném cho nó: “Ăn đi. Ăn no rồi, giao cho mày nhiệm vụ quan trọng, bay ra ngoài, tìm chỗ nào có nhiều Quái Cá Xương nhất rồi quay về chỉ đường.”
Khối thịt Quái Cá Xương vẽ thành một đường cong trong không trung, chưa kịp rơi xuống đất đã bị Tiểu Bạch đớp gọn, “Ga!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play