"Hẳn là
ngươi cũng đã phát hiện, sức mạnh tinh thần của thế giới và ngươi cùng chung một
nhịp thở, nhưng ngươi lại không phải dị biến giả"
Mẹ kéo tay Lục
Tân, vừa trò chuyện, vừa bước ra khỏi căn cứ.
Dọc đường đi, mỗi
lần có người nhìn thấy đều sẽ lặng lẽ dạt ra một con đường cho hai người. Đôi
lúc cũng sẽ có người mỉm cười gật đầu chào hỏi Lục Tân, Lục Tân cũng khách khí
gật đầu lại với họ.
Lục Tân đút tay
vào túi, khuỷu tay hơi cong lên, rồi nhấc chân bước ra khỏi cổng căn cứ.
Bảo vệ không ngăn
hắn lại, bởi tấm thẻ nhân viên trước ngực hắn đã nói lên thân phận và quyền hạn
của hắn.
Mẹ khoác tay Lục
Tân, vừa chầm chậm dạo bước trên khu hoang đã, vừa nhẹ nhàng thảo luận với Lục
Tân về đề tài năng lực.
Thoạt nhìn giống
như là một đôi mẹ con bình thường đang tản bộ dưới bầu trời đây sao.
"Điều này
khiến con đường thăng cấp của ngươi có điểm tương đồng với dị biến giả, nhưng
cũng có khác biệt rất lớn"
"Điểm tốt là
vì từ đầu ngươi đã phải gánh chịu áp lực tinh thần cực lớn, cho nên mỗi lần tiến
lên một nấc thang mới, áp lực tinh thần đè nặng tren người ngươi sẽ không chồng
lên từng tầng giống như người thường. Thông qua cách này, nguy cơ mất khống chế
đã được hạ thấp tới cực hạn."
"Nhưng điểm
không tốt là sự hiểu biết của ngươi về sức mạnh tinh thần sẽ không sâu sắc như
những người khác...
"Đương
nhiên, dụ dỗ cũng ít đi rất nhiều"
Họ thong thả dạo
bước, tới khoảng đất trống nằm giữa Thanh Cảng và căn cứ.
Bên trái lẫn bên
phải đều đứng đây người. Có người thường yên tâm sinh hoạt, cũng có quyết tâm
theo đuổi hết thảy bí mật trên đời.
Có chiến sĩ lưng
mang sứ mệnh chiến đấu chống lại hết thảy âm mưu và cuộc xâm lấn, cũng có người
những kẻ ôm mưu đồ bất chính, mang theo dã tâm và bí mật mà đến.
Họ lẫn trong đám
đông, tạo thành vùng biển phức tạp khôn cùng.
Mẹ nhỏ giọng cảm
thán:
"Hiện tại,
Thanh Cảng đang nỗ lực nghiên cứu phiên toà lúc nửa đêm, mục đích của họ là
thông qua cung điện tinh thần của một thể tối thượng để đào sâu sự hiểu biết về
sức mạnh tinh thần của các cấp cao hơn, để hiểu xem rốt cuộc đó là sự tồn tại
thế nào.
Mà ngươi, ta nghĩ
mình cũng nên dẫn ngươi đi tìm hiểu thêm về sức mạnh tinh thần của các cấp dưới..."
"Các cấp dưới?"
Lục Tân cảm thấy
lời mẹ nói coa gì đó là lạ, nhưng khi đưa mắt nhìn về phía mẹ, chỉ thấy mẹ đang
nghiêm túc gật đầu với mình.
Vì thế Lục Tân
cũng nghiêm túc trả lời:
"Được, bắt đầu
từ đâu?"
Mẹ mỉm cười:
"Bắt đầu từ
vương quốc của ngươi."
Dưới sự hướng dẫn
của mẹ, Lục Tân lôi lá bài J bích trong túi đen Ta.
Lục Tân không biết
bây giờ phải sử dụng vật phẩm ký sinh này thế nào, nhưng hình như mẹ đã nghĩ xong
từ trước rồi. Bà nhẹ nhàng nhận lấy lá bài, kẹp giữa hai ngón tay, dùng nó cắt
nhẹ qua khoảng không trước mặt, chầm chậm vạch ra một khe hở.
Tựa như trong khoảng
không trống rỗng bỗng xuất hiện một con mắt dựng thẳng đỏ như máu.
Mẹ mỉm cười với Lục
Tân, nhẹ nhàng kéo tay hắn bước vào trong con mắt dựng đứng kia, đồng thời mở
miệng nhắc nhở:
"Ảo tưởng"
Lục Tân hiểu ý mẹ,
thời khắc đặt chân vào con mắt dụng đứng kia, hắn lập tức giải phóng sức mạnh ảo
tưởng.
Mẹ đang mượn lá
bài tây này để dẫn hắn tiến vào Thâm Uyên.
Lá bài J bích có
thể mượn sức mạnh của Thâm Uyên, tráo đổi vị trí của Lục Tân với vật gì đó
trong hiện thực.
Nhưng vì lá bài J
bích chỉ có thể trao đổi vị trí, nên khi ở trong tay Lục Tân, nó chỉ có thể
giúp hắn mở ra Thâm Uyên trong một khoảng thời gian ngắn, ngay sau đó, sẽ bị sức
mạnh Thâm Uyên bài xích, nhanh chóng trở lại thế giới thật.
Nhưng lần này, dưới
sự nhắc nhở của mẹ, trong lúc Lục Tân tiến vào Thâm Uyên cũng đồng thời triển
khai ảo tưởng.
Vì thế, khác với
những lần trước, lần này, Lục Tân cảm nhận được khi sức mạnh ảo tưởng được
phóng xuất, trường lực vặn vẹo của mình cũng nhanh chóng mở rộng, sức mạnh tinh
thần như có sự sống riêng, nó giúp hắn mở rộng lãnh thở một cách nhanh chóng, từng
chút mở rộng phạm vi phóng xạ. Và trong phạm vi phóng xạ này, tất cả sức mạnh
tinh thần đều ôn hoà trở lại.
Thâm Uyên là một
thế giới đỏ như máu.
Thế giới này như
nửa thật nửa giả, là sự tồn tại khách quan, nhưng hình như cũng có sinh mệnh
riêng của mình.
Khoảnh khắc Lục
Tân đặt chân tới, thế giới này sẽ vô thức ngọ nguậy theo bản năng, muốn đẩy ngược
Lục Tân ra ngoài.
Nhưng khi sức mạnh
ảo tưởng được thi triển, sức mạnh bài xích này đã bị áp xuống, nhờ vậy mà Lục
Tân có thể dừng chân lại thế giới này.
Ngẩng đầu lên
nhìn, xung quanh là một mảnh đỏ rực.
Lục Tân có thể
nhìn thấy ở vị trí tương ứng với Thanh Cảng là những bức tường thành cao lớn
cùng vô số kiến trúc san sát nhau, nhưng tất cả đều đã sụp đổ, nứt vỡ.
Trong thế giới
này, dường như tất cả đều đã bị rỉ sét.
Khi quay đầu nhìn
về hướng căn cứ, hắn nhận ra mọi thứ bên trong đều trở nên mờ mờ ảo ảo, thỉnh
thoảng lại có vài cái bóng trông khá rùng rợn lướt qua.
"Đây không
phải lần đầu ngươi tiến vào Thâm Uyên"
Mẹ quay đầu nhìn
về phía Lục Tân, nhỏ giọng nói:
"Nhưng có
bao giờ ngươi quan sát những sinh vật bên trong Thâm Uyên một cách cẩn thận và
tỉ mỉ chưa?"
Lục Tân khẽ lắc đầu,
quét mắt một vòng.
Hắn tiến vào Thâm
Uyên rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều có chuyện gấp cần làm nên rất ít khi qua ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.