Búp Bê ngơ ngác
nhìn lại, sau đó bỗng phản ứng rồi cũng chậm rãi đứng dậy rồi đi ra ngoài.
Cô và Thần Lằn liền
đứng ở ngoài hội trường lặng lẽ thò đầu vào trong.
Nhìn trái nhìn phải
chỉ còn lại một mình Lục Tân.
Lục Tân do dự
không biết có phải hắn cũng nên chủ động ra ngoài hay không...
Nhưng đúng lúc
này, giáo sư Bạch lại nhẹ nhàng xoa xoa vai hắn, ý bảo hắn ngồi xuống.
Rồi ông nói:
"Ngươi đang
muốn biết bản thân phải làm sao để phát triển đúng không?"
Lục Tân giật
mình, khẽ gật đầu.
Vốn dĩ hắn kiểm
tra sức khỏe là muốn giải quyết vấn đề này.
Nhưng mà lúc trước
cả mẹ Lục Tân cũng lo lắng không biết Thanh Cảng có thật sự hiểu để định hướng
cho hắn hay không...
"Hai sự kiện
ta vừa nói ban nãy là để giải đáp thắc mắc của họ."
Giáo sư Bạch ôn tồn
nhìn Lục Tân, nói:
"Chuyện thứ
ba là nhằm vào ngươi."
"Ngươi không
giống với họ, vốn dĩ ngươi không cần phải từ từ phát triển và vượt qua những bậc
thang như những dị biến giả khác." "Thậm chí ngươi còn không có giới
hạn người phàm"
Ông chậm rãi nhìn
Lục Tân, dường như đang cố gắng để bản thân nói rõ hơn.
Có thể thấy, khi
ông nói những lời này, nét mặt vô cùng cẩn trọng và nghiêm túc:
"Bẩm sinh
ngươi đã có được cấp độ sức mạnh cao hơn người thường nên ngươi cần nhận thức
được bản chất và nguồn gốc của chính mình. Thay vì thu thập những loại năng lực
khác nhau, hay khám phá ra tác dụng của các loại năng lực, chẳng thà ngươi nên
nghĩ xem làm thế nào để hiểu rõ được bản chất của bản thân đồng thời phát huy
tác dụng của nó."
Nghe thấy vậy Lục
Tân liền nghĩ đến hạt màu đen.
Trong lòng không
khỏi xúc động, hắn vô thức nói:
"Vậy làm sao
mới có thể hiểu rõ bản chất ấy?"
"Chuyện
này....
Giáo sư Bạch cười:
"Hỏi người
khác không bằng hỏi chính mình."
"Ngay từ đầu
sao ngươi có thể có được và chịu đựng bản chất mà ngươi khác không thể nào có
được?"
Vấn đề này khiến
Lục Tân không khỏi giật mình.
Trong đầu hắn bất
chợt hiện lên rất nhiều hình ảnh và những cảm xúc rõ ràng.
Ví dụ như hắn
đang dần cảm nhận rõ được những tình cảm không thể lý giải ở cô nhi viện, đó là
lần đầu hắn cảm thấy đau đớn, lầu đầu cảm thấy áy náy, còn vì sợ hãi mà phải cố
gắng học tập người khác, cố gắng chống đỡ để vượt qua những năm tháng sa sút
tinh thần,....
"Vấn đề sức
mạnh của người khác nằm ở chỗ làm sao phá vỡ cực hạn để tiến vào bậc thang thứ
năm"
Giáo sư Bạch dịu
dàng nói:
"Còn ngươi vốn
dĩ đã ở bậc thang thứ năm, thậm chí còn sở hữu một vài khả năng siêu việt, cho
nên ngươi chỉ cần để bản thân hiểu rõ bậc thang thứ năm, nếu tạo ra nội hạch
cho chính mình càng tốt. Ngươi phải biết mỗi người đều có nội hạch tinh thần
riêng biệt. Chỉ cần nội hạch tinh thần của ngươi đủ mạnh, đủ kiên định thì
ngươi sẽ không bao giờ bị sụp đổ và làm chủ được lực lượng hùng mạnh. Nội hạch
tinh thần là thứ duy nhất chống lại ô nhiễm... Mà thần tính cũng là một loại ô
nhiễm... Cho nên..."
Ông vừa cười vừa
vỗ nhẹ vào vai Lục Tân, ánh mắt như đang cổ vũ:
"Đừng bao giờ
sợ hãi, đừng sợ thần tính mạnh mẽ sẽ hủy hoại cuộc sống của ngươi, đừng sợ một
ngày nào đó sẽ đánh mất chính mình, càng không phải sợ bản thân sẽ đánh mất
nhân tính vì mải mê truy đuổi thần tính... Nhân tính và thần tính sẽ không loại
trừ lẫn nhau mà hỗ trợ cho nhau. Chỉ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.