Sau khi mở mắt, hắn chợt phát hiện mình đang ở trong một không gian rất kỳ
lạ.
Nơi này như Thâm Uyên, nhưng rồi lại sạch sẽ hơn Thâm Uyên rất nhiều.
Xung quanh chẳng có một thứ gì, chỉ có một sự vĩnh hằng và cô tịch.
Bảy vật phẩm ký sinh, bao gồm cả tòa nhà cũ đều đang lơ lửng ở bên cạnh hắn,
như là đang nằm trong một môi trường chân không.
Sức mạnh tinh thần của hắn đang tán loạn, đồng thời cũng giúp hắn ổn định
cơ thể.
Mà ở trước mặt hắn, có một sợi xích sắt như ẩn như hiện, đang kéo dài tới một
không gian xa xôi.
Nó đang chỉ đường cho hắn xuyên qua thế giới trống rỗng này bay nhanh về
phía trước.
Sợi xích chỉ đường này dường như được lập nên từ vô thức, căn bản không cần
ý chí để khống chế.
Xét theo mặt lý thuyết, thì có thể xem nó là một loại chương trình.
Khi một chương trình vận hành, thì cũng không cần lúc nào cũng có người điều
khiển.
Lục Tân cũng không biết mình đã bay về phía trước bao lâu, nhưng dần dần, hắn
thấy ở không gian hư ảo trước mặt xuất hiện một bóng người.
Đó là một người mặc áo choàng màu đen, trên người đeo rất nhiều xích sắt.
Người Giấu Trượng.
Thoạt nhìn hắn đã bị trọng thương, bước đi rất gian nan, xích sắt cũng vô lực
buông xuống, dường như còn nặng thêm vài phần.
Hắn sa sút đi về phía trước, hoàn toàn không nghĩ tới sau lưng mình sẽ xuất
hiện một người.
Khi Lục Tân vừa thấy hắn thì cơ thể của hai bên đồng thời run lên kịch liệt.
Đầu của Lục Tân bắt đầu trở nên đau đớn, hơn nữa hắn có cảm giác mình nhìn
đối phương càng lâu thì đầu sẽ càng đau.
Sức mạnh tinh thần của bản thân như bị mất định giá đỡổn định, khiến nó trở
nên ầm ĩ tới đáng sợ.
Hắn thậm chí có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần của bản thân đang liên
tục thay đổi dưới một lực hấp dẫn mạnh mẽ.
Như một thứ vốn phải dùng nam châm để giữ cân bằng, nay lại gặp phải một thứ
có từ trường mạnh hơn.
Nó cứ như muốn tan vỡ và sụp đổ ngay lập tức.
Mãi đến khi hạt màu đen trong mắt đột nhiên rung động kịch liệt thì hắn mới
có thể ổn định lại sức mạnh tinh thần của bản thân.
Thời khắc này, Lục Tân bỗng hiểu ra một việc.
Đó là vì sao khi phàm nhân gặp được thần linh thì đầu tiên sẽ là tan vỡ hoặc
phát điên.
Vì nếu gọi sức mạnh tinh thần của con người là một từ trường, vậy thì từ
trường của thần hoàn toàn vượt xa từ trường cả con người.
Nhưng cũng may, từ trường của Lục Tân vốn đã mạnh sẵn.
Cũng ngay lúc này, Người Giấu Trượng đang chầm chậm đi về phía trước đột
nhiên quay đầu nhìn lại.
Khi thấy Lục Tân, đám xích sắt màu đen đang vây chung quanh cơ thể hắn cũng
bắt đầu run run.
Gương mặt cứng đờ và trắng bệch dưới cái áo choàng cũng lộ ra vẻ khó tin.
Rất như một kẻ thua cuộc đang uể oải, trong lúc đi về nhà thì lại gặp phải
kẻ đòi nợ...
Một lúc sau, hắn bỗng phản ứng lại, sau đó nhanh chóng đưa tay lên gạt một
cải.
Đối với hắn, nghi thức hiến tế bảy vật phẩm ký sinh để có được một cơ hội gặp
mặt là một loại khế ước, thậm chí có thể nói là một chương trình đã được lập
trình sẵn.
Đây là quy tắc hắn định ra, cũng là quy tắc có thể tác dụng lên bản thân hắn,
Điều này xảy ra quá đột nhiên, khiến hắn chẳng thể nào đoán trước, đồng thời từ
chối lần hiến tế này. Nhưng thật ra đối với hắn mà nói, ảnh hưởng của nghi thức
này đối với hắn rất nhỏ.
Chỉ đơn giản là sức mạnh tinh thần của hắn có một chút thay đổi nhỏ mà
thôi, vì thế lúc nãy, hắn cũng không để ý tới chuyện này.
Lục Tân đã sử dụng cách này để gặp hắn.
Hắn có chút ngơ ngác vì không kịp chuẩn bị, sau đó mới đột nhiên hiểu được
chuyện gì đang xảy ra.
Mà Lục Tân ở trước mặt lại nở một nụ cười âm lãnh, sau đó ôn hòa chào hỏi:
"Chào ngươi."
"Rầm...."
Phản ứng đầu tiên của Người Giấu Trượng chính là giơ tay rồi vuốt từ trái
sang phải.
Hắn thân là "Tối Thượng", nên khi đối mặt với người khác, hắn có
thể cảm nhận được trí nhớ cũng như cảm xúc của đối phương ngay. Mà hiểu được mục
đích cũng như hành động của đối phương cũng là một loạt áp ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.