Địa ngục?
Trong nhất thời, Lục Tân cảm thấy khá mơ hồ. Địa ngục mà Dracula nói là địa
ngục mà Hạ Trùng đang điều tra?
Hay chỉ là trùng tên?
Lục Tân tò mò, bèn gửi tin nhắn riêng cho Dracula: Là địa ngục à? Với lại
ngươi thật sự cho ta năm trăm vạn?
Dracula: Chuyển khoản trước hai trăm.
Dracula: Tiền đặt cọc, số còn lại sau khi gặp mặt sẽ đưa.
Lục Tân bình tĩnh nhìn dãy số dư trong tài khoản mình, mười mấy phút sau, hắn
kích động tới mức suýt nữa là ném luôn cái máy truyền tin ra ngoài.
Nhìn dãy số trong tài khoản, Lục Tân cảm thấy đầu óc có hơi choáng váng.
Người này chuyển tiền cho mình thật à?
Hai trăm vạn?
Trên thế giới này vẫn còn một kẻ ngu như thế sao?
Trong lúc hắn vẫn còn đang hoài nghi nhân sinh thì trong nhóm chat đã xuất
hiện thêm rất nhiều tin nhắn.
Cơ Giới Sư: Sau khi biết được mục đích thật sự của buổi gặp mặt từ chỗ Cú
Mèo tiên sinh, ta quyết định, ta sẽ không đi.
Giày Múa Đỏ: Hì hì, ta cũng đã mua được tin tức, vì vậy, ta sẽ đi.
Tên Của Ông Đây Không Giống Các Ngươi Thật Sự Quá Sảng Khoái: Mẹ nó ta cũng
đi, ta muốn giết chết Dracula.
Dracula: Ngu ngốc ngươi đến đây.
Dây Cót Cam: Nếu như hẹn nhau ở địa ngục vậy thì dễ rồi, lão tử hiện tại
cũng đang ở đó, ta chờ các ngươi tới.
Rắn Chín Đầu: Việc càng lúc càng trở nên thú vậy.
Cú Mèo: Vậy rốt cuộc, nếu ta tham gia thì sẽ nhận được ích lợi gì?
Lục Tân vội vàng reply hắn: Có, ngươi thử đi chat riêng với Dracula đi.
Cú Mèo im lặng, một lát sau, hắn nhắn lại: Được, ngày 12 gặp.
Sau đó lại chat riêng với Lục Tân: Cảm ơn ca, khi nào gặp ta giúp ngươi xoa
bóp.
Mười phút sau, Lục Tân nhìn máy truyền tin, rồi rơi vào trầm mặc.
Hắn đã kiểm tra qua, hai trăm vạn kia là thật, thậm chí hắn đã đổi nó ra tiền
mặt.
Hơn nữa thông qua tin nhắn của Cú Mèo, hắn có thể xác định không phải chỉ
có mình mới nhận được năm trăm vạn kia, người khác cũng có thể nhận được.
Nhưng vì sao Dracula lại nóng lòng như thế?
Mặt khác, việc gặp mặt trên cơ bản cũng đã được xác định.
Chỉ tính riêng những người mà Lục Tân thấy nhắn là sẽ tới cũng có tận bốn,
năm người. Tuy con số này không thể so được với ba mươi mấy thành viên trong
câu lạc bộ, nhưng đối với buổi gặp mặt vừa nhìn là đã biết không bình thường
này, bốn năm người đã là một con số nhiều rồi.
Nhưng điều quan trọng nhất chính là, mình rốt cuộc có nên đi tới buổi gặp mặt
này hay không?
Suy nghĩ một lúc, Lục Tân mới chợt phản ứng lại, vấn đề mà lúc này mình nên
nghĩ tới phải là lúc nào lên đường mới đúng?
Buổi gặp mặt này nhìn thế nào cũng cảm thấy có gì đó bất thường.
Nhưng dù sao hắn cũng đã nhận h ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.