Mọi nhận thức đều bắt đầu vào đêm mưa đó.
Sự phản bội và máu me, tiếng súng và ngọn lửa, sự kết thúc của sinh mệnh và
sự sụp đổ của hy vọng đêm đó, đã đánh thức hắn.
Lớp vỏ dày cuối cùng cũng bị phá vỡ, và hắn đã cảm nhận được nỗi đau đớn.
Đó là lần đầu tiên hắn cảm nhận rõ ràng nỗi đau.
Sau đó...
Lục Tân còn nhớ ký ức của mình đã trở nên hỗn độn, ít nhất có đến hai ba
năm hắn hoàn toàn không biết mình đã trải qua như thế nào, nếu tính toán về mặt
thời gian, lúc đó chắc là hắn đã phải lang thang trên phố một thời gian rất
lâu, sau đó, hắn được người nhà bao bọc, sau đó, hắn bắt đầu sống và học tập một
cách bình thường và lành mạnh, mãi cho đến một đêm, trên đường tăng ca về nhà,
hắn đã gặp phải cô giáo Tiểu Lộc.
Chân của cô ấy đã bị gãy.
Lục Tân bắt đầu làm việc chăm chỉ, kiếm tiền, để chăm sóc và giúp đỡ họ.
Cũng trong khoảng thời gian đó, ký ức của Lục Tân về cô nhi viện bắt đầu
khôi phục trở lại.
Ban đầu, khi trải qua những chuyện ở cô nhi viện, Lục Tân chỉ cảm thấy hờ hững,
nhưng từ lúc nhớ lại những chuyện này, Lục Tân lại càng ngày càng cảm thấy thú
vị, có đôi lúc, hắn thậm chí bất giác mỉm cười.
Điều này cũng coi như là mất đi rồi mới bắt đầu biết được sự tốt đẹp của
nó?
Dù rất mệt, nhưng dường như những năm tháng đó cũng chính là khoảng thời
gian đầy đủ nhất.
Lục Tân từng nghĩ, thực ra, nếu cứ tiếp tục như vậy, Lục Tân cũng rất thỏa
mãn.
Chỉ là, dù sao thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Lục Tân đã gia nhập Đặc Thanh Bộ, nhìn thấy quái vật tinh thần, biết về ô
nhiễm tinh thần, cũng biết về cái được gọi là dị biến giả.
Lục Tân phát hiện, thì ra những người nhà của mình đều rất có bản lĩnh, có
thể giúp đỡ hắn rất nhiều.
Tuy nhiên, dường như họ cũng có những bí mật của riêng mình, họ đang cố
tình che giấu hắn, còn hắn cũng vô thức trở nên thận trọng, và hợp tác với họ để
che giấu một số bí mật, giống như đang cùng nhau chơi một trò chơi không lời.
Trò chơi rồi cũng đến lúc cảm thấy chán chường.
Lục Tân từng nhiều lần cảm nhận được có ngọn lửa đang cháy trong tim, khiến
hắn trở nên nghi ngờ và chất vấn đối với thế giới này.
Lục Tân thường cảm thấy có một số điều rất nực cười, hoang đường và ấu trĩ.
Tuy nhiên, hình như những người khác đều như vậy, hơn nữa, Lục Tân cũng
không phải là người thích chơi trội, cho nên...
Chỉ vào những thời khắc đặc biệt nào đó, ngọn lửa đó mới đột ngột bùng
cháy.
Những cơ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.