Tiêu Thanh bảo Chu Thư Nhân ngồi xuống, nói:
- Uống thử trà ngon ta vừa mới pha đi.
Chu Thư Nhân đang rất lạnh, anh ngồi xuống
tự mình rót trà. Anh hít một hơi, ờm… trà ngon.
- Đại nhân có chuyện gì muốn dặn dò ạ?
Tiêu Thanh thật sự không có gì muốn dặn
dò. Năm ngoái Chu Thư Nhân đã chỉnh đốn lại rất nhiều chỗ rồi, những chỗ tương
đối lộn xộn trước kia bây giờ trở nên nề nếp hơn hẳn. Tiêu Thanh lên tiếng:
- Mới qua năm mới không có chuyện gì
quan trọng đâu, chuyện quan trọng nhất trước mắt chỉ có vấn đề lương bổng thôi.
Chu Thư Nhân nhẩm tính ngày tháng. Ừ nhỉ,
lại đến khoảng thời gian phát lương rồi. Bước sang năm mới, thăng quang hay
giáng chức kiểu gì cũng có. Anh đáp:
- Vậy hạ quan xin phép về trước.
Tiêu Thanh khẽ “ừ", chờ Chu Thư
Nhân đi rồi mới nhìn ra cửa đến ngẩn ngơ. Hoàng thượng già đi mắt thường có thể
nhìn thấy rõ ràng. Lão không muốn lên triều không phải chỉ vì lão có một người
dưới trướng giỏi giang mà còn là vì lão muốn trốn tránh. Trong buổi chầu triều
đầu tiên của năm mới, lão bị giữ lại cảm giác được Hoàng thượng căng như dây
đàn. Lúc này người càng có năng lực càng phải dè chừng, cho nên lão thích ủy
quyền lại hơn.
Chu Thư Nhân quay lại chỗ làm, Khâu Duyên
liền nói:
- Chúc mừng năm mới.
Chu Thư Nhân đáp lại:
- Chúc mừng năm mới.
Bọn họ bằng cấp, cho nên lúc Tết hai
nhà cũng không tới lui thăm hỏi.
*****
Ở học viện, Lưu Phong và Minh Vân đang
tán gẫu:
- Ta được thừa hưởng một khối tài sản
không nhỏ, huynh có biết không?
Minh Vân sửng sốt, hắn thật sự không biết.
- Ta chưa nghe ai nói cả.
Lưu Phong ngẫm lại, chắc là Chu đại nhân không nhắc tới. Sau khi
thuật lại đơn giản nguồn gốc của khối tài sản, y nói:
- Ta nhờ cữu cữu bán đi một mớ đồ cổ,
thu về được không ít bạc. Mẹ ta mong muốn đổi một căn nhà lớn hơn, rồi mua ít ruộng.
Minh Vân mừng thầm trong bụng. Lưu
Phong có nhiều của cải thì cuộc sống sau này của muội muội cũng khá khẩm hơn. Về
phần bác của Lưu Phong, hắn không cần phải lo lắng bởi vì hắn có ông nội lo rồi.
- Vậy đất đai và thôn trang ở huyện Sân
thì sao?
Lưu Phong trả lời:
- Mẹ ta cũng muốn bán hết. Mẹ không
thích huyện Sân, nhưng ta thì muốn giữ lại. Huynh thấy thế nào?
Minh Vân ngạc nhiên. Không ngờ Lưu
Phong không bàn chuyện này v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.