Lúc ăn cơm sáng, tiểu thúc thúc Xương
Trung coi như hoàn toàn mất hết mặt mũi. Mọi người đều biết Xương Trung “dấm
đài" trong chăn của mình. Thằng nhóc giận dỗi, không chịu ăn sáng mà đổ hết
toàn bộ cơn giận lên người cha ruột. Trúc Lan ôm đứa con trai mập mạp trong
lòng, lườm lườm Chu Thư Nhân đang cười làm lành.
- Anh cũng quá đáng lắm luôn, biết rõ con
trai để ý thể diện cỡ nào rồi mà!
Chu Thư Nhân vui thì vui đấy, nhưng con
trai không quan tâm anh khiến anh cảm thấy áy náy. Anh nói:
- Lâu rồi nó không đái dầm, ai biết lúc
này lại trùng hợp dữ vậy.
Xương Trung bịt lỗ tai lại, gọi: - Mẹ ơi,
mẹ ơi!
Trong mắt Trúc Lan tràn ngập ý cười, cô
lườm Chu Thư Nhân cái nữa.
- Anh nói miết đi!
- Được rồi, được rồi, cha không nói nữa.
Con trai, hôm nay là lỗi của cha, con muốn cha làm gì mới chịu tha thứ cho cha
đây?
Xương Trung không nghe, bây giờ nó không
muốn nghe thấy giọng của cha nhất. Trong đầu nó toàn là tiếng cười của các cháu
trai và cháu gái. Hu h ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.