Trương Cảnh Hoành cảm thấy mình tới Hộ Bộ
rất không đúng lúc. Y vừa đến cửa đã nghe được giọng nói lạnh lùng của Chu đại
nhân, khiến y không dám bước vào. Y nhìn người dẫn đường, ám chỉ: ông gõ cửa
đi.
Quan viên dẫn đường cười khẩy, nhanh nhẹn
xoay người đi luôn. Hoàn toàn không cho Trương Cảnh Hoành cơ hội phản ứng. Gõ cửa
hả, gõ cái quần què á.
Trương Cảnh Hoành: "..."
À, y không còn là Ngũ hoàng tử, người ta
thật sự không nhất thiết phải sợ y. Vả lại đương nhiên lúc này có thể chuồn thì
cứ chuồn, y cũng muốn chuồn cơ mà.
Hôm nay Trương Cảnh Hoành được dỡ bỏ lệnh
cấm. Y vẫn còn sống. Hoàng thượng bảo y nhanh chóng đến Hộ Bộ trình diện, nên y
rất vui vẻ tới. Bây giờ Trương Cảnh Hoành chỉ muốn khóc, y quả thật không nên đến
vào ngày này.
Cửa phòng bỗng nhiên mở toang. Triệu lang
trung vẫn còn sợ hãi trong lòng đi ra, lập tức nhìn thấy Trương Cảnh Hoành. Triệu
lang trung vỗ vai Trương Cảnh Hoành, tội nghiệp người quá!
Trương Cảnh Hoành cảm nhận được cơn đau ở
bả vai. Ôi, y có thể tưởng tượng được sau này sẽ có bao nhiêu người vỗ vai y. Y
gõ cửa phòng, nhận được phản hồi mới dám đi vào.
- Chu đại nhân!
Chu Thư Nhân ngẩng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.