Kinh
Thành
Nhị
hoàng tử Trương Cảnh Dương nhìn chằm chằm quyển sách Thái tử đưa qua, hỏi:
-
Thái tử có ý gì vậy?
Thái
tử thấy Trương Cảnh Dương không có ý định nhận nó, thuận tay đặt sách lên bàn:
-
Ngươi xem thử là biết ta có ý gì ngay ấy mà.
Nhị
hoàng tử Trương Cảnh Dương không muốn xem, chắc chắn nội dung trong sách không
có gì hay. Hai ngày vừa qua hắn phối hợp với Thái tử, hiệu suất làm việc khá
cao nhưng không có nghĩa là sau này hắn vẫn cam tâm tình nguyện cúi đầu xưng
“thần".
Thái
tử thản nhiên uống trà, nước trà ở đây còn tốt hơn cả nước trà ở phủ Thái tử.
Lão Nhị giàu có làm sao! Y bèn nhắc nhở:
-
Cái này là do phụ hoàng bảo cô mang đến cho ngươi, ngươi không muốn xem cũng phải
xem.
Đầu
ngón tay Trương Cảnh Dương giật giật. Thái tử sẽ không có gan mang phụ hoàng ra
lừa gạt hắn, hắn đành phải cầm sách lên. Từng tế bào trên khuôn mặt đen lại,
trong quyển sách này ghi chép toàn bộ thu nhập của hắn ở Hình Bộ những năm vừa
qua. Mặc dù không nhớ được hết, nhưng khoản thu lớn cơ bản nào cũng có. Sau khi
xem tới trang cuối cùng của quyển sổ, Trương Cảnh Dương trợn tròn hai mắt: sao
lại có hơn 600,000 lượng thế này!
Thái
tử đã uống trà xong, thứ cần đưa cũng đã đưa cả rồi. Y đứng dậy nói:
-
Đây là nguyên văn lời của phụ hoàng: ăn vào bao nhiêu thì nhớ ói ra bấy nhiêu.
Chỉ có hai ngày, sau hai ngày này sẽ không màng tình nghĩa gì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.