Diêu Tuyết cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, khom người nôn thốc nôn tháo.
Chỉ là trong bụng trống rỗng, đâu còn thứ gì để cô ấy nôn ra nữa?
Nhìn Diêu Tuyết đang khom người phun ra nước vàng, Tô Dương cau mày đưa cho cô ấy một ống tre đựng nước sạch.
Diêu Tuyết cũng không làm màu, vươn tay nhận lấy và súc miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT