Tuệ Hòa kéo
mũ xuống rất thấp, chỉ để lộ cằm và đôi môi đang mím lại.
Hai tay chắp
sau lưng, Dĩ Vân lui về phía sau muốn quan sát vẻ mặt của hắn: “Ngài tức giận
sao”
Tuệ Hòa dừng
lại, dựa vào cây trúc tiếp tục đi, thấp giọng đáp: “Không”
Dĩ Vân: “…”
Nàng vốn cho
rằng người đàn ông trước mặt này là một người ôn nhu nhàm chán, dễ bề cho nàng
lợi dụng nhưng hóa ra không phải vậy, vì hắn dường như là người có tính tình
nóng nảy.
Bằng không,
vì sao khi nàng vừa nói xong “đầu trọc” hắn không đáp một lời mà đã vội vã lên
đường?
Dĩ Vân nghẹn
cười nói: "Đại
sư, Đức Phật
đã dạy rằng tất cả chúng sinh đều bình đẳng phải không?"
Nghe nàng bàn về Phật Pháp với mình, lúc
này Tuệ Hòa mới từ từ ngẩng đầu, dưới vành mũ đen lộ ra con ngươi sâu thẳm
“giếng cổ cũng không hề gợn sóng” trong đôi mắt ấy.
Hắn đáp: “Ừm”
Thấy vậy, Dĩ
Vân tiếp tục bày trò và hỏi những câu không liên quan: “Người đang tức giận với
những kẻ nam tử muốn lừa ta trước đây hửm?”
Lấy lại bình
tĩnh, Tuệ Hòa đáp lại: “Bần tăng chưa bao giờ tức giận với bọn họ.”
Thôi nào, Dĩ
Vân mở tay ra: “Chính là như vậy, nếu như ngài không giận khi bị người khác gọi
là con lừa, thế tại sao ta nói đầu ngài rỗng tuếch, ngài lại tức giận?”
“Ngươi đây
không phải là đã vi phạm quyền bình đẳng chúng sanh sao?”
Tuệ Hòa: “…”
Bắt được
chuyện cười, Dĩ Vân không để ý đến vẻ mặt hắn hiện tại mà nói tiếp: “Cho dù
ngài nói không tức giận nhưng ta nói cái gì ngài cũng mặc kệ ta. Theo ta thấy,
ngài là đang tức giận!”
Nàng nói
xong liền lùi về phía sao, không may chân vấp vào hòn đá, nhưng nhờ có thị lực
tốt và đôi tay nhanh nhẹn, Tuệ Hòa đã ngay lập tức đưa tay về phía nàng, đỡ lấy
nàng trong gang tấc nhưng rồi lại nhanh chóng buông ra.
Bàn tay hắn
đặt trước người, người hơi cúi nói: “Như thế cũng được, bần tăng có tức giận
hay không, toàn bộ đều dựa vào lời thí chủ nói.”
Những lời
này thừa nhận, kh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.