“Mạnh-” phía bên Liên minh Lê Sinh cuối cùng cũng không còn kiên nhẫn chờ đợi mà gọi tên Mạnh Cẩm Hoài. Chỉ là đúng vào thời điểm nay, bàn tay thon dài đầy nam tính của Nguyên soái vốn vẫn luôn để trên bàn lại đột nhiên gõ nhẹ lên mặt bàn được làm bằng gỗ tốt.
Tuy rằng âm thanh ma sát giữa đầu ngón tay và mặt bàn không lớn nhưng bởi vì bầu không khí hiện tại trong căn phòng quá mức yên tĩnh cho nên có thể dễ dàng nghe thấy.
Thậm chí ngay cả Đoạn Hành Dạ đang theo dõi từ căn biệt thự trên tinh cầu Độ Quang cũng cảm thấy dường như thứ mà Mạnh Cẩm Hoài đang gõ lên không phải là mặt bàn mà chính là trái tim của mình vậy.
Mà sau khi gõ lên mặt bàn vài cái thì cuối cùng tầm mắt của Mạnh Cẩm Hoài cũng rơi xuống trên người Tổng trưởng của Liên minh Lê Sinh. Đúng vào thời điểm này, cảm xúc trên gương mặt của Nguyên soái đã thay đổi.
Mạnh Cẩm Hoài từ từ thu lại nụ cười nhạt như có như không trên khóe môi rồi tiếp theo đưa tay về phía trước. Biểu cảm trên gương mặt Mạnh Cẩm Hoài vô cùng nghiêm túc, giống như người khi nãy vừa mới cười không phải là mình vậy.
“Nói xong rồi sao?” Đột nhiên Mạnh Cẩm Hoài lại nở một nụ cười với Tổng trưởng của Liên minh Lê Sinh rồi hỏi như thế. Thời điểm nói ra những lời này, giọng điệu của Mạnh Cẩm Hoài lạnh lẽo như băng, cực kì tương phản không cân xứng với nụ cười đang treo bên khuôn miệng của Nguyên soái. Mặc dù ý tứ trong câu nói không hề xa lạ gì nhưng sau khi nghe thấy Nguyên soái lên tiếng thì chỉ trong nháy mắt đã có rất nhiều người không rét mà run.
“Ừm, xong...xong rồi.” Thậm chí ngay cả Tổng trưởng của Liên minh Lê Sinh cũng không tự chủ được mà bắt đầu nói lắp rồi sau đó mới trả lời theo câu hỏi của Mạnh Cẩm Hoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT