Thời Nhạc bị thiếu niên áo sơ mi trắng cầm lấy móng vuốt, cơ thể nhỏ của cậu cứng đờ không dám động đậy lung tung.

“Meo~”

Thời Nhạc kêu một tiếng mềm mại, vất vả nghiêng đầu sang chỗ khác, meo một tiếng với Bạc Văn Thời vẫn đang còn ngồi trước bàn làm việc để xin giúp đỡ.

Đáng tiếc.

Bạc Văn Thời có nhìn cậu một cái, nhưng hắn lại không nhìn thấy cậu thiếu niên kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play