“Ầm!”
Hiệu trưởng bay ra, đập vào bộ bàn ghế ở bên cạnh.
Tất cả đều im lặng!
Mọi người há hốc miệng nhìn.
Đặc biệt là những người của Bộ Giáo dục, người của cơ quan công an cũng ở đây, làm như vậy không sợ bị bắt sao?
Sau khi hiệu trưởng tiếp đất, ông ta phun ra một ngụm máu rồi lảo đảo đứng dậy, ông ta quát mấy người của cơ quan công an: “Các anh làm ăn kiểu gì vậy? Anh ta đánh tôi, các anh không nhìn thấy sao?”
Giây tiếp theo, hiệu trưởng và những người xung quanh đều ngẩn ra!
Bọn họ thấy người của cơ quan công an đột nhiên bước ra ngoài.
Nhưng bọn họ còn chưa bước đến cửa, Trương Hiên đã mở miệng nói.
“Việc này, tôi yêu cầu các anh giải quyết công bằng! Các anh làm được không?” Trương Hiên nhìn về phía người của cơ quan công an.
“Nếu có khó khăn, việc này, tôi sẽ giải quyết!”
Hiệu trưởng bò dậy, phẫn nộ nhìn Trương Hiên, anh giải quyết sao? Anh thì là cái thá gì chứ?
Người của cơ quan công an trịnh trọng gật đầu, sau đó dẫn hiệu trưởng rời đi.
Khi lên xe của cơ quan công an, hiệu trưởng thấy không có người khác liền nói với người của cơ quan công an: “Được rồi, thả tôi ra đi, anh rể tôi là…”
“Câm miệng! Nếu muốn bảo vệ anh rể của ông thì ngoan ngoãn vào đi!”
Câu nói của cơ quan công an khiến cho hiệu trưởng chết lặng.
“Ông cụ nhà ông ấy, một lòng vì dân, sao lại có họ hàng với tên khốn kiếp như ông chứ, ông như vậy sẽ hại ông ấy đấy, ông có biết không?”
“Việc này, ông tìm ai cũng không nhờ được, ngoan ngoãn vào tù đi!”
Hiệu trưởng sững sờ, sau đó nổi giận, khiến cho ông ta ngồi tù? Trò đùa gì vậy?
“Thả tôi ra! Bằng không, tôi sẽ lột da các anh ra!”
Hiệu trưởng cười khẩy, gào lên.
“Bọn tôi đang đợi ông đấy!” Vài người của cơ quan công an nhìn hiệu trưởng bằng ánh mắt lạnh lùng.
“Tôi muốn gọi cho anh rể của tôi!”
Hiệu trưởng gào lên.
“Tuỳ ông!” Vừa nói vừa ném điện thoại cho hiệu trưởng.
Hiệu trưởng bấm số điện thoại của anh rể.
“Alo, anh rể, cứu em với, em bị người của bọn anh bắt rồi! Người đó còn muốn đánh chết em nữa, anh mau bảo người của bọn anh thả em ra đi, sau đó, bắt tên khốn kiếp kia lại, ông đây muốn khiến cho anh ta ngồi tù!” App TYT tytnovel.com
Điện thoại vừa được kết nối, hiệu trưởng như bắt được rơm cứu mạng, lớn giọng nói.
“Thiên Thần à, việc này… Anh rể không giúp được cậu rồi!” Giọng nói trầm thấp truyền đến từ đầu dây bên kia.
“Anh rể, anh không thể thấy chết mà không cứu, anh phải biết, không có nhà bọn em, sau anh có thể lên được chức vị này của cơ quan công an chứ.”
Hiệu trưởng nghe thấy tiếng của anh rể, lập tức nổi giận.
“Không phải anh không giúp cậu, mà chuyện này là chuyện lớn, anh cũng bất lực không thể làm gì, đơn tố giác liên quan đến cậu có rất nhiều!”
“Xì, anh toàn mượn cớ, mẹ kiếp!” Hiệu trưởng tức giận ném điện thoại xuống đất.
“Mặc kệ tôi, để tôi xem anh làm sao có thể vượt qua được ải của chị tôi! Vong ân bội nghĩa!”
Người của bộ công an nhặt điện thoại lên.
“Alo, là tôi, lãnh đạo, bên đương sự của việc này là anh Trương và em gái của anh ấy!”
Bên kia trầm mặc một lúc, sau đó truyền đến một giọng nói trầm thấp xen lẫn chút sợ hãi: “Tôi biết rồi, việc này nhất định phải giải quyết công bằng!”
Sau khi Trương Nhược Hi điền nguyện vọng xong, Trương Hiên lên xe vừa ra khỏi cổng trường thì có người chặn lại.
Vốn dĩ Thanh Long muốn đâm trực tiếp vào, bọn họ lái một chiếc BMW cùi bắp mà nghĩ mình sang trọng lắm hay sao? Anh ta muốn lái chiếc xe này đâm nát nó thì là chuyện dễ như trở bàn tay, hơn nữa người trong xe cũng không cảm thấy xóc nảy.
Nhưng Trương Hiên lại xua tay tỏ ý ngừng lại.
Mười mấy gã to lớn bước đến…
App TYT & Wisteria team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT