Mạnh Vị Nhiên nghe được lời nói Trương Hiên trong lòng không khỏi giật thót, sắc mặt cũng thay đổi!

Anh Hạo đang chăm chú quan sát Mạnh Vị Nhiên, nhìn thấy cảnh tượng đó, thì thầm nhủ trong lòng: quả nhiên!

Anh ta dường như đã có thể hình dung ra, tiếp sau đây Mạnh Vị Nhiên sẽ phải làm cái gì rồi.

Trước đó, Mạnh Vĩ Thiên nghe được Trương Hiên là bạn của bác cả, thì thấy khá giật mình, nhưng giờ Trương Hiên không nể mặt bác cả như vậy, anh ta cũng chỉ biết nở một nụ cười.

Bác cả là hạng người gì, anh ta là người hiểu rõ hơn hết. Cho dù là có là bạn bè thân thiết đi nữa, nhưng không nể mặt bác cả như thế, cũng sẽ khiến cho bác cả nổi giận giận.

Khi Trương Hiên nói ra câu nói đó, thì cũng đã định trước kết cục của anh ta rồi.

Trương Hiên, mày chết chắc rồi! Mạnh Vĩ Thiên đi đến trước mặt Trương Hiên không hề sợ hãi, cũng không để ý đến cánh tay bị thương, lạnh lùng nhìn Trương Hiên: “Thằng kia, không phải mày ngông cuồng lắm hay sao? Mày nói thêm câu nữa thử xem? Mày có tin tao chặt mày ra thành tám khúc hay không?”

Mạnh Vĩ Thiên nói rồi đi đến trước mặt một tên đàn em trong nhà, cướp lấy khẩu súng trên tay người đó. Sắc mặt Mạnh Vĩ Thiên rất hung dữ, anh ta muốn tự tay giết chết Trương Hiên.

Triệu Hân Mạn trợn trừng hai mắt, cô ta không thể tin được, Mạnh Vĩ Thiên lại có một ngày sẽ giết người. Thế nhưng, dựa vào bản lĩnh của nhà họ Mạnh, chắc hẳn Mạnh Vĩ Thiên sẽ phải không bị làm sao.

“Đã cho anh cơ hội, thế nhưng anh lại không biết quý trọng, như vậy thì anh cũng không cần thiết phải sống trên đời nữa rồi!”

Trương Hiên lạnh lùng nói với anh Hạo.

Anh Hạo kinh ngạc nhìn Trương Hiên, anh ta bị ngốc rồi hay sao? Lẽ nào anh không nhìn thấy Mạnh Vĩ Thiên muốn giết anh?

“Bịch!”

Đột nhiên, Vương Hải đứng cạnh Mạnh Vị Nhiên đạp một cước.

Mạnh Vĩ Thiên vẫn còn đang cười đầy hung dữ, nhưng ngay khi tay anh ta vừa chạm đến khẩu súng thì một luồng sức mạnh mạnh mẽ truyền đến, anh ta lại bị đá văng ra ngoài.

“Vương Hải! Mày to gan thật đấy, mày chỉ là một con chó của nhà họ Mạnh thôi, mày dám đạp cả tao à!”

Mạnh Vĩ Thiên quát Vương Hải, thế nhưng, anh ta lại thấy được sắc mặt của bác cả đột nhiên thay đổi.

Trong lòng anh ta giật thót một cái.

“Các người chỉ có thời gian năm giây thôi! Đương nhiên, các người cũng có thể lựa chọn giết tôi ngay lúc này!”

Trương Hiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Mạnh Vị Nhiên, không hề che giấu sự trêu tức trong ánh mắt của mình.

Ngay lập tức, tất cả đều ngây ra!

Những lời này, là nói với người chưởng quản họ Mạnh hay sao?

Anh ta dám nói chuyện với người chưởng quản họ Mạnh nói như vậy, không muốn sống nữa rồi hay sao?

Ngay sau đó, mọi người vẫn vô cùng sững sờ!

Sau đó, Mạnh Vị Nhiên đột nhiên đoạt lấy khẩu súng của tên đàn em ở bên cạnh, nhắm ngay Mạnh Vĩ Thiên nổ súng liên tiếp, sau khi đã bắn cho người Mạnh Vĩ Thiên thủng lỗ chỗ như tổ ong, ông ta mới buông khẩu súng trên tay xuống.

Anh Hạo ôm lấy đầu, toàn thân run rẩy, giống như những viên đạn kia đang bắn vào trên người của anh ta vậy.

Trong giây phút này, anh ta dường như đã cho là người chết kia chính là bản thân mình.

Sau khi bắn chết Mạnh Vĩ Thiên, Mạnh Vị Nhiên giống như đã có thể thở phào nhẹ nhom, sau đó đi đến trước mặt của Trương Hiên. Trong lúc mọi người còn đang há hốc mồm kinh sợ, thì ông ta đã lên tiếng nói: “Anh Trương, còn người này, anh muốn cho anh ta chết như thế nào?” App TYT tytnovel.com

Câu nói này vừa vang lên, lập tức khiến cho Anh Hạo trợn tròn mắt.

Toàn thân của anh Hạo run lên bần bật, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nhìn Trương Hiên.

Rốt cuộc thì người này là ai?

Vì sao có thể khiến cho Mạnh Vị Nhiên phải kiêng nể như thế? Ông ta tình nguyện giết chết cả cháu của mình, cũng không muốn đắc tội với Trương Hiên.

Trương Hiên không để ý đến Mạnh Vị Nhiên mà đi đến trước mặt Triệu Hân Mạn.

Triệu Hân Mạn sợ tới mức co cả người lại, cô ta vô cùng hoảng loạn, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt trợn trừng: “Anh tránh xa tôi ra! Đừng có đi qua đây!”

Cô ta thật sự sợ hãi!

Lúc này, Triệu Hân Mạn đã nhớ ra Trương Hiên là ai rồi!

Anh ta chính là tên tội phạm giết người của nhà họ Trương vào năm năm trước!

Thế nhưng, không phải là Trương Hiên đã bị phán tử hình rồi hay sao?

Nhìn người đàn ông đang đứng trước mắt này, Triệu Hân Mạn tái xanh mặt.

“Không được nói cho Lý Ngọc Như biết, hiểu không?” Trương Hiên nhẹ nhàng nói.

Triệu Hân Mạn thật sự giống như một con rô bốt, gật đầu liên tục.

Trương Hiên khẽ gật đầu một cái, sau đó đi ra hướng cửa ra vào.

Đi tới cửa thời điểm, thân hình dừng lại, cũng không quay đầu lại nói: “Để cho anh ta nhảy từ trên bánh xe đu quay xuống đi!”



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play