Mặc dù miệng hỏi là ai, nhưng trên thực tế Phù Vọng đã biết rõ người đến là Thư Ngư. Không chỉ có là bởi vì nơi này ngoại trừ Thư Ngư ra thì không có người nào lại đi theo dõi mà còn làm không cẩn thận như thế, mà cũng bởi vì lúc trước hắn làm thuốc ở trước mặt nàng chính là vì muốn dẫn nàng tới.

Nàng là một cô nương rất dễ hiểu, so sánh với người phải tranh đấu mà sống là hắn tựa như là một đầm nước thanh tịnh, chỉ cần một cái là có thể nhìn rõ ràng. Cho nên Phù Vọng cũng biết rõ ràng ý nghĩ của nàng, cũng có thể phỏng đoán hành vi của nàng đến tám chín phần mười. Hắn biết rõ, Thư Ngư lúc ấy trong mắt lộ ra ánh sáng rực rỡ hiếu kì nhất định sẽ tới.

Nhưng Thư Ngư không biết BOSS đã biết, cho nên nàng hiện tại chỉ cảm giác hơi xấu hổ. Bất kể là ai thì khi bị phát hiện đang rình mò đều sẽ có cảm giác lúng túng, mặc dù nàng biết là mình tuyệt đối không có ý gì không tốt mà chỉ là thuần túy hiếu kì mà thôi.

Vốn nàng còn muốn chạy đi, thế nhưng nàng lại nghĩ lại, nghe nói BOSS lúc nửa yêu hóa sẽ suy yếu, nếu nàng vừa chạy để BOSS đuổi theo rồi lại phát sinh chuyện bất ngờ gì thì phải làm sao bây giờ. BOSS đa nghi lại đa tâm như vậy, không biết được ai đang rình coi chắc chắn sẽ không yên lòng, sau đó sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế tìm hiểu rõ ràng, cuối cùng bị điều tra ra còn không bằng hiện tại tự mình ra ngoài tự thú... Thư Ngư đột nhiên nhớ tới mình khi còn bé nghịch ngợm làm vỡ tách trà của gia gia.

Suy nghĩ một vòng, Thư Ngư vẫn lề mà lề mề đi ra ngoài, lôi kéo góc áo của mình, cố gắng làm ra vẻ mặt chính trực, nghiêm túc mở miệng nói: "Là ta, ta có chút không yên lòng về ngươi, cho nên tới xem một chút."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play