Lạc Viêm Chi đã không còn đếm được lần thứ bao nhiêu mình bị làm cho bất tỉnh nữa, cậu mệt mỏi mở mắt, cố gắng tỉnh táo trở lại.
Bị đánh thuốc mê nên cơ thể vẫn còn chút uể oải khó chịu, Lạc Viêm Chi đau đầu muốn nôn, chầm chậm nhìn cảnh vật trước mắt mình. Hình như trong khoảng thời gian bị hôn mê, cậu được đám người này di chuyển ra bên ngoài.
Bên ngoài bây giờ đã về đêm, trên trời là mặt trăng tím tròn vành vạnh. Lạc Viêm Chi nhìn thấy mặt trăng này, trong lòng giật mình. Không ngờ là cậu lại bị di chuyển tới chỗ của Đoạ Phần.
"Đứng dậy." Có một người đá lên chân cậu, lớn giọng ra lệnh.
Lạc Viêm Chi ngước đầu lên nhìn, người ra lệnh cho cậu là một tên mặt mày bặm trợn thô kệch. Tên đó gần như mất kiên nhẫn, muốn sút cho cậu thêm một cái nữa. Cậu nhanh chóng đứng dậy tránh thoát.
Bây giờ Lạc Viêm Chi mới nhận ra là mình đang bị đứng chung cùng một đám người mà theo như người bị nhốt chung với cậu nói là đám vật phẩm. Trên tay và chân của cậu cùng bọn họ là những dây xích dài chỉ đủ di chuyển trong phạm vi được cho phép.
"Đi nhanh lên!" Tên kia lại bắt đầu quát tháo, bắt ép bọn họ xếp từng hàng một đi về một hướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT