Bé anh linh vẫn đứng ở phía xa như cũ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ tội nghiệp nhìn Trương Manh: “Chị, em giúp chị một việc lớn như vậy, có phải chị nên đối xử với em thật tốt không?”

Trương Manh thu lại ánh mắt trên tay, nhìn về phía bé anh linh cách đó không xa, tốt bụng khuyên nhủ lần nữa: “Vì sao em không muốn đi đầu thai? Đi theo chị chẳng có gì tốt, chị là con người, không thể giúp đỡ em cái gì cả.”

“Không, chị có thể. Chị, kể từ khi em bắt đầu đi bên cạnh chị, em đã ngửi thấy được mùi hương rất thơm rất trên người chị, hương thơm này khiến em cảm thấy thoải mái, em chỉ biết là mình muốn tiếp tục đi theo chị, chắc chắn sẽ không sai.”

Trương Manh nghe nó nhắc đến mùi hương trên người mình hai lần, không nhịn được tò mò cúi đầu xuống ngửi cơ thể mình thì lập tức nhíu mày, cô chỉ ngửi được mùi mồ hôi thôi, làm gì có hương thơm nào.

“Chị ơi, có được không?” Bé anh linh kéo dài giọng nói trẻ con tiếp tục cầu xin.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play