Buổi tối Hà Phú trở về nhà liền thấy người một nhà đều ngồi ở bên trong, sa sút mà ngồi ở đó, vừa nhìn thấy hắn ta thì ánh mắt liền sáng lên, khiến hắn ta có hơi hoang mang: “Cha, nhà mình xảy ra chuyện gì sao? Sao lại nhìn con như thế?”

“Mấy con đang làm gì thế?” Hà gia gia lúc này mới phát hiện ra dáng vẻ của người nhà, cáu giận quát một tiếng, nhưng mà trong giọng không có bao nhiêu uy nghiêm cả: “Tới đây, ngồi bên đây với cha.”

Hà gia gia nhìn tôn tử mà mình coi trọng nhất, đáy mắt tràn đầy vui vẻ, yên tâm và tự hào.

“Phụ thân.” Hà Phú quay đầu nhìn về phía cha hắn ta, vị trí này vào buổi tối đại biểu cho cái gì hắn ta đều biết hết, nhưng mà phụ thân của hắn ta vẫn còn, cho dù có xem hắn là trưởng tôn thì đây cũng không phải là chỗ hắn ta có thể ngồi.

“Cha của con bảo con qua đấy thì con cứ ngồi là được rồi.” Lão Đại Hà gia vui vẻ yên tâm nhìn hắn ta nói, nhi tử này hiếu thảo quyết đoán lại còn có trách nhiệm, cái nhà này giao cho nó còn tốt hơn là giao cho người tàn phế như mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play