Thượng Quan Ly nghe xong câu chuyện của Lý Mộ, bừng tỉnh đại ngộ, phẫn

nộ nói: “Thì ra ngươi nói sinh tử chi giao là ý tứ này, ta trở về phải nói cho bệ

hạ, ngươi cùng một nữ quỷ...”

Nàng nhìn Lý Mộ, vẻ mặt vô cùng giận dữ: “Ngươi có hai vị thê tử, Tiểu

Bạch và Vãn Vãn đối với ngươi tràn đầy si tâm, ngoài ra ngươi còn có bệ hạ,

như thế ngươi còn chưa đủ, trên đời này còn có ai háo sắc hơn ngươi sao?”

Tiểu La Sát từ ngoài điện thò đầu, nói: “Hai vị đại nhân, phụ thân bảo ta thủ ở

bên ngoài, hai vị nếu có cái gì dặn dò, có thể gọi ta bất cứ lúc nào...”

Lý Mộ nhìn Tiểu La Sát, mỗi tháng đều phải cưới một nương tử mới, trên đời

này đương nhiên còn có người, hoặc là quỷ háo sắc hơn so với hắn.

Thượng Quan Ly đọc hiểu ánh mắt Lý Mộ, nhìn về phía Tiểu La Sát, sắc mặt

trầm xuống, cả giận nói: “Cút, đừng để ta nhìn thấy ngươi nữa!”

Phong Đô thành, Quỷ Vương phủ.

Lý Mộ ngay từ đầu lấy đi mệnh hồn của La Sát Vương, bảo hắn làm việc, hắn

còn có chút không tình nguyện, một lần này lại bỗng nhiên nhiệt tình hẳn lên, tri

kỷ mang tất cả đều an bài thỏa đáng cho Lý Mộ, còn bảo con trai của hắn đi

theo bên người Lý Mộ, nghe theo sai bảo bất cứ lúc nào.

Lý Mộ bảo Tiểu La Sát gọi La Sát Vương cùng Minh Nhất tới, nói: “Hai

ngươi, cùng ta đi Mang Sơn thành một chuyến.”

Phong Đô là thành trì cỡ lớn đầu tiên tu hành giả đi qua sau khi tiến vào Quỷ

Vực, nếu là rời Phong Đô thành, dựa theo bản đồ tiếp tục xâm nhập Quỷ Vực,

kế tiếp đi qua, chính là Mang Sơn thành.

Mang Sơn thành là địa bàn của Tu La Vương, Lý Mộ đã có tâm lý giúp Tô

Hòa thu phục Quỷ Vực, sớm hay muộn đều phải tìm tới ba đại Quỷ Vương

khác.

Nghe được Lý Mộ nói tới Mang Sơn thành, La Sát Vương liền ý thức được

điều gì, thử hỏi: “Đại nhân, chúng ta là muốn đi tìm Tu La Vương sao?”

Lý Mộ nhìn về phía Mang Sơn thành, nói: “Phân liệt nhiều năm như vậy, Quỷ

Vực tới lúc thống nhất rồi.”

La Sát Vương nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa,

tương tự là bốn đại Quỷ Vương, dựa vào cái gì hắn đã giao ra mệnh hồn, ba vị

khác lại không bị người ta kiềm chế, có thể tiêu dao khoái hoạt. Mọi người đều

giống nhau, vậy mới tỏ ra công bằng.

Hắn chủ động đi lên phía trước, nói: “Đường đi Mang Sơn thành ta quen

thuộc, ta dẫn đường cho đại nhân...”

So sánh với La Sát Vương, vẻ mặt Minh Nhất tỏ ra có chút phức tạp, khi đối

mặt Lý Mộ, Ngũ Tổ đào tẩu, lão mất đi thân thể, mệnh hồn rơi vào trong tay Lý

Mộ, giờ phút này đối mặt mệnh lệnh của hắn, không dám không theo.

Lý Mộ người này, dã tâm cực lớn, thu phục xong Hồn Điện và La Sát Vương,

thế mà còn chưa hài lòng, thế mà có tâm lý nhất thống Quỷ Vực.

Lấy thực lực vượt xa bình thường Động Huyền của hắn, lại thêm cái cung

khủng bố kia, sợ là không ai có thể kháng cự, ba vị Quỷ Vương khác bị hắn thu

phục chỉ là vấn đề thời gian.

Lại thêm Yêu quốc và Đại Chu, đến lúc đó, trong mười châu, Tổ Châu cùng

Sinh Châu, đều sẽ ở trong sự khống chế của hắn.

Mấy năm trước, hắn vẫn là một tiểu nhân vật chưa có tiếng tăm gì cả, lúc này

mới qua vài năm, đã trở thành đối thủ đau đầu nhất của Thánh Tông.

Mang Sơn thành cách Phong Đô gần nhất, Lý Mộ lựa chọn Tu La Vương đầu

tiên. Tô Hòa có được quỷ đạo thiên thư, tuy không thể khống chế Quỷ Vương

cảnh giới thứ bảy, nhưng đối với bọn họ cũng có áp chế không nhỏ, cho nên lần

này Lý Mộ tính cùng nhau qua đó với nàng.

Thượng Quan Ly sau khi nghe nói, đi lên phía trước, nói: “Ta cũng đi.”

Lý Mộ phất phất tay, nói: “Ngươi đi cũng không giúp được việc gì, vẫn là ở

lại chỗ này đi.”

Sau khi bị Lý Mộ từ chối, Thượng Quan Ly trợn tròn mắt nhìn bọn họ tay

trong tay rời đi. Nàng siết chặt hai nắm tay, nghiến răng nói: “Cái gì không giúp

được, là sợ ta quấy rầy các ngươi chàng chàng thiếp thiếp...”

Trên mặt Lâm Uyển thì lộ ra vẻ mặt vui mừng, thấp giọng nói: “Ân nhân và

Tô tỷ tỷ thoạt nhìn rất xứng đôi...”

Thượng Quan Ly liếc nàng một cái, khó chịu nói: “Nơi nào xứng, rõ ràng một

là người, một là quỷ...”

Lâm Uyển phản bác: “Một là người một là quỷ làm sao vậy, tình yêu là chẳng

phân biệt chủng tộc, ngươi chẳng lẽ chưa từng đọc《 Liêu Trai 》 sao?”

Thượng Quan Ly ngạc nhiên nói: “Ngươi chẳng lẽ không biết Liêu Trai là...”

Lâm Uyển hỏi: “Là cái gì?”

Thượng Quan Ly mấp máy môi, cuối cùng khoát tay, nói: “Không có gì...”

Trước kia Đại Chu cũng có người cùng quỷ người với yêu bên nhau, nhưng

đó đều là việc một số quyền quý nào đó có sở thích đặc thù làm, dân chúng đối

với loại tình yêu cấm kỵ vượt qua chủng tộc cùng sinh tử này, vẫn là cực kỳ

kiêng dè.

Nhưng từ sau khi 《 Liêu Trai 》 xuất hiện, hơn nữa thịnh hành ở Đại Chu,

quan niệm của mọi người liền dần dần xảy ra thay đổi.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nhân yêu tương luyến (người và yêu quái yêu

nhau), sinh tử chi giao, không chỉ không bị mọi người bài xích cùng chán ghét,

ngược lại thành chuyện mọi người ca tụng cùng hướng tới, mấy năm qua, thậm

chí ngay cả một ít thành ngữ từ ngữ vốn rất bình thường, cũng đã có thêm một ít

hàm nghĩa không bình thường.

Thượng Quan Ly còn nhớ, lúc nàng đọc sách, sinh tử chi giao vẫn là hình

dung hữu tình, thảo mãng anh hùng cũng không bị dùng để hình dung Hứa Tiên,

thiên nhân hợp nhất và đổng vĩnh càng không có chút quan hệ nào...

Nhưng bây giờ, đừng nói những thứ bên trên, ngay cả hồ tác phi vi, hồ giảo

man triền, thừa long khoái tế (làm xằng làm bậy, càn quấy, rể hiền) từ ngữ như

vậy, nàng cũng không thể nhìn thẳng.

Mà đầu sỏ gây nên tất cả cái này, chính là Lý Mộ.

Thượng Quan Ly có lý do hoài nghi, có phải từ cái lúc đó bắt đầu, Lý Mộ đã

làm chuẩn bị cho hôm nay hay không. Hắn cùng con hồ ly kia của Yêu quốc

không minh bạch, còn có một đôi xà yêu tỷ muội rắp tâm bất lương, lần trước

Xưng Tâm sau khi cùng hắn ra ngoài một lần, trở về ánh mắt nhìn hắn cũng

không giống với trước kia, bây giờ ở Quỷ Vực thế mà cũng có một nữ quỷ thân

mật, từng cái này, chẳng phải là đều khớp rồi?

...

Lý Mộ bị Tô Hòa kéo, La Sát Vương Minh Nhất như tùy tùng đi theo phía

sau bọn họ, không nhanh không chậm đi ở trong sương mù Quỷ Vực.

Vừa rồi lúc rời khỏi Phong Đô thành, thật ra hắn nhìn ra được Thượng Quan

Ly không mấy vui vẻ, nhưng nàng vốn đã tràn đầy ý kiến đối với Lý Mộ, nếu

mang theo nàng cái bóng đèn này, chỉ sợ trên đường đều sẽ không an bình.

Dắt tay đi ở trong sương mù, Tô Hòa bỗng nhiên nói: “Chàng và Thượng

Quan cô nương, có phải hay không cũng...”

Lý Mộ biết nàng nói là cái gì, vội vàng giải thích: “Nàng đừng có hiểu lầm,

hai chúng ta rất trong sạch, với lại, A Ly thích là nữ nhân.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play